Sau khi nói một câu phũ phàng với Cố Bạch thì Lâm Nhược Băng quay ra chỗ hai bà chị của mình đang tám chuyện rất vui vẻ không thèm quan tâm đến đứa em này phải " đối phó với tên ngạo mạn ".
- Vui ha? _ Câu hỏi kèm theo mùi thuốc súng nồng nặc làm cho Lam Tuyên và Lam Ngọc không hẹn mà cùng nhau nuốt nước bọt.
Bọn họ đâu có làm gì đâu? Chỉ đứng xem kịch hay thôi mà.
Chẳng qua hai cô nghĩ Lâm Nhược Băng tự giải quyết được thì cần gì tụi cô giúp chớ?
- Oa oa oa....xin lỗi em mà tiểu Băng, bọn chị chỉ đứng xem kịch..... _ Lam Ngọc không đánh mà khai khiến cô đang nói giữa chừng mà bị Lam Tuyên bịt miệng lại.
- Xem-kịch??? _ Cô nghiến răng nói.
- Đ...đâ...đâu....co..c...có đâu!!! Con Lam Ngọc nó nói tầm xàm á! Bọn chị thấy em tự giải quyết cái tên Cố Bạch đó được nên mới im lặng không can thiệp thôi, chứ có xem kịch gì đâu!! Hì hì!!_ Lam Tuyên cười giả lả mong cô bớt giận.
- Haizzzz em không giận hai chị đâu.... _ Cô chưa nói hết thì Lam Ngọc xen vô.
- Tấn Dương?
- Hả? _ Lam Tuyên và cô đồng thanh rồi quay về phía cánh tay Lam Ngọc đang chỉ.
Nhìn về phía đó, đập vào mắt cô là một ông già bụng bự, đầu hói, mặt nhìn dê dê đang chọc ghẹo mấy cô phục vụ. Đúng y trong phim, mấy ông già này thường là như vậy a!!
- Ông ta á? Em có thấy vệ sĩ nào đâu? _
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tro-ve-cua-tieu-thu/2920904/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.