Lâm Nhược Băng vừa đi về phòng vừa lẩm bẩm vài câu nói, đại khái là chửi rủa cả dòng họ tám đời tổ tông nhà ông trùm.
Bắt cô trang điểm? Kêu cô nhảy lầu tự tử còn sướng hơn!
Bắt cô ăn mặc nữ tính váy vóc lòe xòe? Nói thật là sau khi mặc chưa được bao lâu cái váy đã bị cô xé làm hai rồi, vướng víu!!!
* Cạch *
Thả mình trên chiếc giường thân yêu, cô nghĩ xem làm như nào để có thể thức hiện " thử thách bất khả thi này ". Mà thôi kệ, ra sao thì ra, cùng lắm cô cầm chai rửa bồn cầu đến phá bữa tiệc là được mà. Cô không biết khi trang điểm xong mặt mình sẽ bị biến thành cái thể loại gì nữa.
Loay hoa loay hoay suốt một tiếng đồng hồ, cô đã chuẩn bị xong hết.
Ừm gương mặt? Không tồi nha, nhìn đẹp y chang con cá chùi kiếng vậy! Môi tô cả cục son, đã vậy còn lem luốc lum la bên này bên kia - hậu quả của việc.....bôi hết cả cây son đỏ tươi. Phấn má hồng được chét đậm ơi là đậm nhìn rất giống natra a!!
Mái tóc? Không còn từ nào để diễn tả, không khác lắm so với mấy bà bán cá ngoài chợ. Tóc con bay lung tung, cột tóc đuôi ngựa thấp sát gáy vì cô tưởng cột thấp....sẽ làm cho gương mặt mình trở nên quyến rũ.
Trang phục? Cái này là đáng nói nhất, một bộ y phục đẹp nhất từ trước đến này với nhà thiết kế tài ba Lâm Nhược Băng. Đầm mà cô được đưa cho là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tro-ve-cua-tieu-thu/2920901/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.