Mặt trắng bạch như này, nếu buổi tối ra cửa, chỉ sợ sẽ doạ tiểu hài tử khóc.
Vạn thị nghe xong thực không cao hứng: “Nói cái gì, đại ca ngươi bảy năm chưa thấy qua nương, hắn khẳng định rất muốn nhìn thấy nương, nương đương nhiên phải là người thứ nhất đi nghênh đón hắn.
”Nói xong, còn trộm liếc Phó Chỉ Toàn một cái.
Phó thị đều đi, bà nếu không đi, vạn nhất con dâu mới hiểu lầm đây là chính mình cho nàng ra oai phủ đầu thì làm sao bây giờ?Kỳ thật theo cách nói của Vạn thị, bà là một ngàn cái một vạn cái không muốn Phó Chỉ Toàn đi nghênh đón nhi tử.
Bất quá hiện tại Phó Chỉ Toàn có cáo mệnh trong người, lại là Hộ Bộ Phạm đại nhân tự mình phái người tới bảo nàng đi, Vạn thị dù không cam nguyện, cũng không có biện pháp lấy thân phận bà bà ra áp chế nàng.
Phó Chỉ Toàn liếc mắt một cái nhìn Vạn thị đang đầy mặt rối rắm, vì trang điểm mà phát sầu, cười khẽ cho bà một cái chủ ý: “Miệng vết thương trên mặt nương đánh nhiều phấn như vậy không tốt, vạn nhất lưu lại sẹo thì làm sao bây giờ? Nương không bằng mang một cái mũ có rèm ra cửa đi, cứ nói là phong hàn chưa lành, mang lên mũ có rèm chắn gió.
”Trong lòng Vạn thị vui mừng, gần đây gió bắc gào thét, cái ý kiến này rất hay.
Bà vội vàng đi rửa mặt, lại bôi thuốc, bảo Như Ý cầm mũ có rèm lại đây, ba người rốt cuộc ngồi trên xe ngựa xuất phát.
Thời điểm các nàng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tro-ve-cua-nguoi-vo-bi-bo-roi-trong-sinh/4413723/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.