Trở lại biệt thự.
Đóa Đóa đang nhảy điệu con thỏ với hai thành viên của Ẩn Vệ, chơi vài lần xong, bọn họ đã thành thạo điệu nhảy rất khó với họ này.
Lý Hiên nhìn mà thấy hơi buồn cười.
Thấy Lý Hiên trở về, lúc này thành viên Ẩn Vệ mới như trút được gánh nặng đưa tay lên lau mồ hôi trên trán, chủ động rời khỏi biệt thự.
Mà đúng lúc này, tiếng chuông cửa vang lên.
Lục Kỳ cầm theo hộp đồ ăn xuất hiện ở cửa.
“Cô đến rồ Lý Hiên đón Lục Kỳ vào nhà, Đóa Đóa trực tiếp lao lên ôm đùi Lục Kỳ.
“Dì Lục Kỳ ơi, Đóa Đóa nhớ dì muốn chết đi được, dì không ở đây, Đóa Đóa nhớ muốn khóc luôn nè.”
Lục Kỳ không khỏi khảy cái mũi Đóa Đóa. “Đứa bé lanh lợi này, dì đâu có thấy cháu khóc đâu, rõ ràng chơi rất vui kia mà” “Không có đâu.” Lời nói dối của Đóa Đóa bị vạch trần mà cô bé không chột dạ tí nào. “Vẫn chưa ăn cơm phải không? Dì làm cho hai cha con.” Lục Kỳ nói. “Được.” Lý Hiên cũng không khách sáo với cô ấy. Chẳng mấy chốc, Lục Kỳ đã bắt đầu rửa rau nấu cơm.
Đóa Đóa tung ta tung tăng đi theo sau như một cái đuôi nhỏ.
Cơm được nấu xong nhanh chóng và bày biện lên bàn, là cơm nhà nhưng cũng rất đầy đủ.
Trong lúc ăn cơm, Lục Kỳ đột nhiên nói.
“Lý Hiên, ngày mai có một bữa tiệc, tôi muốn anh tham gia cùng với tôi.”
“Hả?”
Lý Hiên nhìn Lục Kỳ, yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tro-lai-cua-vo-thuong-tien-de-tien-de-bat-bai-/3590479/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.