"Trần Di Lặc, mẹ kiếp, mày là đồ súc sinh. Người dân thường như bọn tao sống đã đủ khó khăn rồi, mày còn ức hiếp bọn tao như thế này, kiếm tiền bất chính thế này, mày không sợ bị quả báo sao?"
Bác Khang nghiến răng nghiến lợi, phồng má hung dữ, ước gì có thể cắn đứt một mảnh thịt trên người Trần Di Lặc.
Tuy nhiên, Trần Di Lặc lại phun một ngụm nước miếng vào người bác Khang.
“Lão già này, nếu ông dám chửi tôi, tôi sẽ bẻ gấy chân con ông cho ông thưởng thức.”
Sau đó, ông ta giơ ống sắt trong tay lên.
Lúc này hai mắt bác Khang đỏ hoe, một khi bị trúng đòn, chân của con trai chắc chắn sẽ bị gấy.
Con trai chưa lấy vợ, nếu gãy chân thì cuộc đời cũng sẽ tan nát.
"Mày còn thua cả cầm thú."
Bác Khang vừa muốn đứng dậy lại bị một người đàn ông vạm vỡ đè xuống, căn bản không đứng dậy được.
“Đừng, đừng đánh con trai tôi, tôi ký, tôi ký là được chứ gì?
Lúc này, bác Khang đã lựa chọn chấp nhận số phận của mình.
Ông ấy cũng là một người kiêu ngạo, nhưng sự kiêu ngạo của ông ấy chẳng có ích gì trước hiện thực tàn khốc và lạnh lùng.
Một người không quyền không thế thì làm sao đấu lại được?
Nghe vậy, Trần Di Lặc cười khúc khích nói: "Lão già, thế này mới là biết điều chứ, hà tất gì phải chịu đau đớn về thể xác chứ?"
“Năm mươi nghìn tệ cũng không ít, cũng đủ cho ông mua mấy cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tro-lai-cua-vo-thuong-tien-de-tien-de-bat-bai-/3590470/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.