Trịnh Quỳnh đặt ly rượu vang xuống bàn, Phong cầm tay Mari vào lễ đường làm lễ. Dừng lại trước mặt sơ, hai người họ mỉm cười hạnh phúc. Ngày hạnh phúc này chỉ mong được chậm lại để Mari có thể hạnh phúc được trong chốc lát.
"Marila, con có đồng ý để người con trai này nắm tay con đến suốt cuộc đời không? Dù là khó khăn, gian khó hay nghèo nàn..."
Mari quay sang ngang mỉm cười với Phong, những tháng ngày hạnh phúc trước kia của cô đều là do đứa trẻ Băng Nhi và Phong gây dựng lên. Đó có phải là kết thúc quá sớm, Mari lại mỉm cười gật đầu.
"Con đồng ý!"
Sơ lại quay sang hỏi chú rể.
"Phong, con có đồng ý lấy cô gái đứng ở trước mặt con không? Dùng cho là nghèo khó, bệnh tật... vân vân mây mây ahihi"
Phong không nhìn Mari chỉ lặng lẽ quay xuống phía khán đài nhìn nó bằng ánh mắt tuyệt vọng rồi lặng im cười trong đau khổ
"Vâng! Con đồng ý"
"Ta tuyên bố hai con đã là vợ chồng! Có thể hôn nhau được rồi"
Phong nhìn Mari hai người cúi sát mặt vào nhau, nhưng đó không phải là hôn. Ba từ phảng phất bên tai Mari, tai Mari ù ù rồi theo bước chân dật lùi lại.
"Anh xin lỗi!"
Tiếng súng bên ngoài vọng vào lễ đường. Khách khứa chạy toán loạn, Trịnh Quỳnh sé váy đứng lên chiếc bàn trắng dơ khẩu súng lục lên trời.
"Cuối cũng thì ngày này cũng đến!"
Cô ta cười độc ác rồi đảo mắt một lượt, cô gắng nhìn thấy nó thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tro-lai-cua-lanh-bang-tieu-thu/2791630/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.