Nó cùng sơ bê nồi cơm to ra sân, bọn trẻ nháo nhát cầm đũa vây quanh nó và sơ Anh Tiên.
"Mấy cái đứa này!"
Sơ quát tụi trẻ, nó cô gắng đặt nốt cái nồi cơm bự xuống đất.
"Oa...."
Bọn trẻ nhìn thấy cơm bắt đầu hô hoán nhau để ăn.
"Mấy cái đứa này ăn từ từ thôi"
Sơ mắng tụi trẻ, hai tay thì ra sức để đơm cơm cho từng đứa một.
"Mời sơ ăn cơm, tụi em mời anh chị ăn cơm!"
Tiếng nói cười của bọn trẻ con làm cho nó cảm thấy ấm áp hơn. Buổi tối, trăng lên soi sáng cả nhà thờ Lius.
"Anh ơi!"
Một cô bé chừng 8 tuổi kéo áo Thiên.
"Có anh!"
Thiên nhìn cô bé với ánh mắt hiền hòa và nụ cười ấm áp.
"Sao anh xinh vậy?"
Hỏi đến đây, cô bé làm cho bọn trẻ ở đó phải bật cười.
"Xinh..."
Thiên ngẩn ra.
"Anh xinh quá....haha..."
Mẫn Nhi buông đũa ôm bụng cười sặc sụa.
Ánh trăng quyện cùng ánh mắt của nó, ấm áp đến kì lạ. Sơ Tiên thì ngồi ngắm tụi trẻ con vui đùa dưới ánh trăng.
"Sơ này! Con định cho các em ấy một cái tết"
Nghe được ý định của nó vui mừng đáo lại.
"Ta rất vui vì con!"
Sơ mỉm cười hiền hậu. Bọn trẻ vui đùa quanh ngọn lủa hồng.
"Em đứng lại cho anh.....!"
Thiên chơi đuổi bắt với Mẫn Nhi, hai người họ đuổi nhau quanh nhà thờ.
---Nửa đêm---
Nó ngồi dưới gốc cây cổ thụ to, tán lá đua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tro-lai-cua-lanh-bang-tieu-thu/2791566/chuong-16-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.