Tiên Chanh: Cựu Mộng sama, anh có ở đó không? Ba tháng sau đoàn kịch Cẩm Thanh ăn mừng sinh nhật tròn tám năm, quyết định làm quà mừng, muốn tìm anh phối âm, lời kịch không nhiều lắm, có thể không?
Tiên Chanh: Cựu Mộng sama, em biết anh ở ẩn lâu rồi. Có thể làm mà, bây giờ là tròn bốn năm, là một trong những người tham gia đoàn kịch từ những ngày đầu, anh sẽ không nhẫn tâm cự tuyệt em đúng không?
Tiên Chanh: Cựu Mộng sama, em biết anh onl, cầu đừng giả chết ~~~~(>_<)~~~~
…
Tiên Chanh liên tục gửi tin, ngữ khí vừa mềm mỏng vừa cứng rắn, tận lực dùng tình cảm để làm cậu mềm lòng. Mạnh Cửu biết cô gái này rất tẫn trách, là staff nổi tiếng trong giới, cơ bản đều là người khác cầu cô giúp đỡ. Cô có thể kiên trì cầu cậu như thế, khiến Mạnh Cửu có chút ngoài ý muốn. Vì vậy cậu đáp lại một câu.
Cựu Mộng: Tôi đã về hưu lâu như vậy, cô tìm tôi phối kịch không sợ người ta phản đổi sao, tự tìm ngược à?
Tiên Chanh: Cựu Mộng sama, anh đùa à? Ai nói anh không có fan, fan của anh chỉ là đều đi theo anh ở ẩn mà thôi, ngày nào anh ra kịch, ngày ấy bọn họ nhất định từ bốn phương tám hướng ùa về, một lần nữa vây quanh diễn đàn võng phối, chiếm hot topic.
Thấy những lời này, tâm tư Mạnh Cửu chấn động mạnh, có chút trầm xuống. Cậu thực ra rất sợ hãi trở lại giới, sợ nhìn thấy tên mình đặt cùng với tên người khác. Cái này tựa như đâm thẳng vào lòng cậu, đau nhức vô cùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tro-lai-cua-dai-than-het-thoi/13806/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.