Chương trước
Chương sau

Lẽ nào đợi hai mươi năm sau Thúy Hồng hẹn hò dắt theo một con hổ lớn đi theo?
Cao Ánh Vy vừa nghĩ tới tình cảnh sau này có thể xảy ra liền không nhịn được mà run rẩy toàn thân. Thúy Hồng có vẻ được mọi người cưng chiều tới sắp đi lệch hướng rồi.
Cũng đúng, có một bà nội là một đại lão cấp cao, một người ba là hoàng giả cái thế, còn có ông nội là Đế Chủ Hắc Ám. “Haiz... Cao Ánh Vy thở dài một tiếng, ừm, tiếng thở dài này chính là tiếng cảm thán.
Bây giờ cô không biết phải làm cách nào để dạy dỗ Thúy Hồng nữa.
Được cái bản thân Thúy Hồng rất hiểu chuyện, cùng cô trải qua những ngày tháng sống cực khổ của bốn năm trước. Nếu không, Thúy Hồng cứ tiếp tục được mọi người cưng chiều như vậy thật sự sẽ bị chiều hư mất.
Tiêu Hạo Thiên đưa tay ra nắm lấy tay của Cao Ánh Vy nói: “Hơ hơ, con gái của Tiêu Hạo Thiên anh lẽ nào còn sợ không tìm được bạn trai? Hơn nữa vợ à, Thúy Hồng còn thừa hưởng nhan sắc của chúng ta, con bé lớn lên tuyệt đối sẽ là một cô gái cực kỳ xinh đẹp, là kiểu nghiêng nước nghiêng thành đó.”
“Hơ hơ, tới lúc đó những chàng trai theo đuổi Thúy Hồng nhà mình không phải đều cần xếp hàng sao? Tiêu Hạo Thiên tự tin nói.
Cao Ánh Vy yêu kiều liếc Tiêu Hạo Thiên một cái: “Hứ, đợi con bé để lộ thân phận của ba mình ra, anh nói xem còn có mấy người dám theo đuổi nó nữa?”
Tiêu Hạo Thiên thấy không có vấn đề gì nói: “Em như vậy là sai rồi, có một người ba vợ như anh người ta mong còn chẳng được.”
Cao Ánh Vy không còn lời gì để nói, hừ một tiếng với Tiêu Hạo Thiên: "Hừ, da mặt của người nào đó dày thật đấy.”
Tiêu Hạo Thiên im lặng cười, nắm chặt lấy tay của Cao Ánh Vy. Trong lòng anh thở dài một tiếng thật sâu. Anh trở về rồi... Sống sót trở về rồi. Ngày tháng như thế này thật tốt.
Cao Ánh Vy cảm nhận được tâm tư của Tiêu Hạo Thiên, quay đầu hỏi Tiêu Hạo Thiên: “Vết thương khỏi hết rồi chứ?” Khi Cao Ánh Vy hỏi câu hỏi này ánh mắt có một chút run rẩy.
Tiêu Hạo Thiên gật đầu cười nói: “Ừ, không sao rồi.”
Cao Ánh Vy lại lên tiếng hỏi Tiêu Hạo Thiên: “Vậy... Khi nào đi chiến đội? Mấy ngày nay mẹ đang bàn chuyện với viện trưởng Khổng, bên trưởng lão Tần cũng đang bận. Anh...
Cao Ánh Vy vẫn còn chưa nói xong đã bị Tiêu Hạo Thiên cắt ngang, anh lắc đầu nói: “Anh đã thiết kế kết giới trong phạm vi nhà họ Đường rồi, không ai biết anh đã trở về. Mấy ngày nay anh không đi đâu mà chỉ ở nhà thôi.”
Tiêu Hạo Thiên lại tiếp tục nói: “Bây giờ Thiên Hạ có rất nhiều cường giả, Dương Hạ và Vòng Minh Hùng đều đã đột phá một kiếp Nhân Vương hậu kỳ, Thiên Hạ trước mắt có hai người bọn họ là đủ rồi, bên tổng bộ của quy tắc Thủ Hộ Giả cũng có Đạo Nhất đã đột phá rồi. Bên điện Thiên Thần, chị Hắc Đế cũng thành công thăng cấp.
“Vì vậy anh có thể nghỉ ngơi thêm vài ngày rồi... Tiêu Hạo Thiên cười dịu dàng với Cao Ánh Vy.
Trong lòng Cao Ánh Vy thở hắt một hơi, nắm chặt lấy tay của Tiêu Hạo Thiên hơn.
Tiêu Hạo Thiên có thể ở nhà thêm một khoảng thời gian, cô rất vui. Dưới ánh nắng, thấp thoáng thân hình của Thúy Hồng đang ngồi ngay lên vai của con robot biến hình cao ba mét kia bắt đầu chơi đùa.
Mua robot biến hình làm đồ chơi là
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.