Đám người nhìn Hắc Đế, sau đó lại nhìn Đạo Nhất với vẻ khó tin.
Đạo Nhân liền tức giận, tóc bạc trên đầu bay phấp phới, nói một cách khó chịu: “Làm sao? Bản tôn cũng mới năm mươi tuổi, rất già sao? Hả?”
Chỉ là ngay tại thời điểm Đạo Nhất muốn tiếp tục tra tấn những người của dòng họ Minh Viêm này, thì ở phía sau truyền đến giọng nói của Hắc Đế: “Giết bọn họ...
Hắc Đế nói xong liền xoay người rời đi, để lại bóng lưng vô cùng lạnh lùng.
“Ồ." Đạo Nhất hơi sửng sốt một chút, trong lòng ông ấy đã đoán được lời nói của mấy người tự xưng là người của Hắc Đế ở trước mắt này hẳn là sự thật.
Nhưng Hắc Đế vẫn muốn giết bọn họ, sau đó Đạo Nhất liền nghĩ đến thân thể trước kia của Hắc Đế. Sở dĩ ngay từ đầu Hắc Đế đã thân thiết, gần gũi với Tiêu Hạo Thiên như vậy. Chính là bởi vì Hắc Đế thực sự rất giống với Tiêu Hạo Thiên năm năm trước, đều là những đứa con bị bỏ rơi của dòng họ.
Vì vậy, nếu trong lòng Hắc Đế vẫn còn có tình cảm với dòng họ của cô thì mới lạ.
Nghĩ đến đây, Đạo Nhất hừ lạnh, vẫy tay và quát lớn: “Giết hết bọn họ...!” Đạo Nhất vừa dứt lời, hơi thở trên người ông ngưng tụ ầm vang, ông ấy rút trường kiếm ở thắt lưng ra, sát khí trên người hoàn toàn tập trung về phía hai cường giả Nhân vương hậu kỳ kia.
“Không... Hắc Đế, chuyện năm đó còn có bí mật, ba mẹ ruột của cô chưa chết, bọn họ còn sống! Lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tro-lai-cua-chang-re-vo-dung/1708790/chuong-959.html