**********
Nụ cười trên mặt Khổng Thương thu lại, sau khi hít một hơi thật sâu, nghiêm nghị nhìn Đường Ngọc Hiền nói: "Hai người bọn họ, tôi không biết rõ. Chúng ta đi trên hai con đường một chiều, vì vậy hai người bọn họ đến cuối cùng có thể trở về hay không, lúc nào trở về... tôi thật sự không biết..."
Khổng Thương nói xong liền im lặng, Đường Ngọc Hiền cũng im lặng.
Đây là cách mà hai người máu mặt nói chuyện ở phía sau, hai con đường không giống nhau. Học viện Xã Tắc cùng với Khổng Thương, thực ra hy vọng của bọn họ chủ yếu gửi gắm vào chiến đội thế giới bên ngoài. Mà Đường Ngọc Hiền lại kiên trì tự giải thoát khỏi chiến đội thế giới.
Một lúc sau, Khổng Thương nhìn Đường Ngọc Hiền, chua xót nói: "Chung quy, tôi vẫn kém hơn Đường Tôn một chút. Điện chủ Tiêu có phong thái hoàng giả chân chính, vận mệnh quốc gia của Thiên Hạ lại thay đổi rõ rệt, đây chính là một vị hoàng giả chân chính, hoàng giả chân chính đó..."
Đường Ngọc Hiền uống một ngụm trà, sau đó gật đầu, tiếp tục nói với Khổng Thương: "Con đường hoàng giả không dễ đi, nếu sau này có việc cần, kính mong viện trưởng dốc sức trợ giúp Hạo Thiên..."
Khổng Thương nhìn Đường Ngọc Hiền bằng ánh mắt vô cùng chăm chú, nhìn một hồi lâu, vô cùng kiên quyết nói: "Được, về điều ấy Đường Tôn có thể yên tâm. Tôi vốn đã là người sắp chết, chỉ là trong lòng hơi không cam tâm mới sống tạm bợ cho tới giờ. Trên người tôi cũng có rất nhiều áp lực, rất nhiều..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tro-lai-cua-chang-re-vo-dung/1708781/chuong-950.html