Hình như ngay lúc Tiêu Hạo Thiên đi bộ mười mấy phút, Cao Ánh Vy đã đến trại căn cứ của tổ chức quy tắc Thủ Hộ Giả. Sau khi xuống máy bay, Cao Ánh Vy đã vội vã chạy đến chỗ Tiêu Hạo Thiên đang ở. Ngay sau đó Cao Ánh Vy nhìn thấy Hắc Đế cũng đang chiến bào đen.
“Hả? Ánh Vy?” Hắc Đế cảm thấy có người đi tới thì mở mắt ra, là Cao Ánh Vy, trong lòng cô đột nhiên hơi hoang mang. Dù gì lần này Tiêu Hạo Thiên bị thương, thật sự là quá nghiêm trọng, xém chút, xém chút đã không về được.
Hốc mắt của Cao Ánh Vy đỏ hoe, vẻ mặt bi thương và phức tạp. Cô nhìn Hắc Để và hít một hơi thật sâu, giọng khàn lên tiếng: “Chị Hắc Đế, em muốn thăm Hạo Thiên...”
Hắc Đế lắc khoé môi, sau đó lại thở dài, cô không nhịn được nói với Cao Ánh Vy: “Ánh Vy, em đừng quá lo lắng. Vết thương của Hạo Thiên đã bắt đầu chuyển biến tốt, không nghiêm trọng như em tưởng tượng đâu. Em ấy... bây giờ em ấy đang hôn mê, em đi theo chị..."
Cao Ánh Vy gật đầu và nói: “Ừm, cảm ơn chị Hắc Đế, em se lặng lẽ thăm anh ấy, không làm phiền anh ấy, chị yên tâm...”
“Ừm... Vẻ mặt của Hắc Đế hơi phức tạp, cô cũng không nói gì thêm. Sau đó mở cửa phòng, đưa Cao Ánh Vy đi vào.
Trong lòng Cao Ánh Vy thấp thỏm, nhưng lúc Hắc Đế đưa cô vào trong phòng thì phát hiện trên giường trống không, cơ bản không có bóng dáng của Tiêu Hạo Thiên.
"Hả? Chị Hắc Đế? Hạo... Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tro-lai-cua-chang-re-vo-dung/1708762/chuong-931.html