“Hả?” trong lòng Tiêu Hạo Thiên mơ hồ nghĩ đến thứ gì đó, trên mặt vẫn mang ý cười, nhưng ý cười kia có vẻ đã hơi cứng ngắc.
Đúng vậy, giờ khắc này Tiêu Hạo Thiên đã hiểu ra được gì đó. Anh đã hơi hiểu ra ý nghĩa trong lời nói của nhóm sáng trắng, vì thế Tiêu Hạo Thiên muốn lên tiếng, chỉ là khi anh vừa muốn mở miệng, nhóm sáng trắng kia lại truyền ra âm thanh trước:
“Không sai, đúng như những gì trong lòng con đang nghĩ, ta... ta đã không có đủ sinh cơ cùng năng lượng, tại thế giới này chống đỡ sự trưởng thành Đạo Bá Hoàng của con nữa, con ở chỗ này của ta, không thể trở thành Nhân Hoàng...
“Con à, ta... rất xin lỗi, tương lai của con, vốn dĩ là biển rộng sao trời, nhưng lại bị ta ràng buộc. Hơn nữa, hơn nữa tương lai của con không những bị ta ràng buộc liên lụy, con... con còn phải giúp ta đi chinh chiến...
Tiêu Hạo Thiên không lên tiếng, anh cúi đầu, không biết đang nghĩ điều gì. Thật lâu sau đó, anh lại ngẩng đầu lên, nói với nhóm sáng trắng: “Tiền bối quá lời rồi, Đạo Hoàng hay không Đạo Hoàng, thật ra tôi... không hề để tâm. Điều tôi theo đuổi không phải là cảnh giới chiến lực cao hay thấp, đó không phải là điều tôi muốn.."
Tiêu Hạo Thiên cười cười, trong đầu hiện lên hình ảnh Cao Ánh Vy cùng bóng dáng nho nhỏ, anh cười nói: “Nếu có khả năng, tôi bằng lòng buông bỏ tất cả, làm một người bình thường sống ở thế giới này.”
Nhóm ánh sáng thần bí nghe xong lời này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tro-lai-cua-chang-re-vo-dung/1708760/chuong-929.html