Chương trước
Chương sau
"Ông... ông không sợ chết thật à? Cho nổ kết tinh hắc ám của Đế Ám ở cự ly gần như thế?" Đế Vũ sững hỏi Tiêu Hao Lam.
Nên biết, cho dù cơ thể bây giờ của Tiêu Hạo Nam đã hóa đổi sang cơ thể hắc ám, nhưng cũng cảm nhận được đầu đớn. Nhưng mà trông Tiêu Hạo Nam dường như không có vẻ quan tâm là mấy. Thật ra cũng không phải là ông ta không quan tâm, lúc đó sau khi Đế Vũ quan sát tỉ mi thì có thể nhận ra, cơ thể của Tiêu Hạo Lam đang run lên rất kịch liệt. Từng giọt mồ hội đen ngòn lăn dài trên người ông ta
Không phải Tiêu Hao Lam không cảm thấy đau, mà ông ta dùng ý chí mạnh mẽ của mình để có gắng chịu đựng Hơn nữa trận chiến vừa này, Tiêu Hao Lam trong có vẻ rất điên cuồng nhưng thực ra, trong lòng ông ta lại và cũng bình tĩnh
Ông ta ông ta biết ban than sẽ không chết Hay là vì có tôi ở dạy, sẽ không để ông ta chết Ghế thiet Đe Vũ nhìn vào anh mat của Tiểu Hao Lan dần dẫn có thêm một chút run rẩy, bị sự kiên quyết có chút tàn nhẫn của ông ta làm cho kinh ngạc.
Một lúc sau, vết thương trên ngực của Tiêu Hạo Lam cũng đã lành lại, cánh tay bị gãy cũng mọc ra cái mới. Tiếp sau đó, Tiêu Hạo Lam hít sâu một hơi, luồng khí hư ảo bỗng nhiên xuất hiện phía sau lưng ông ta.
Mười lăm trượng... mười sáu trượng... mười tám trượng... Cuối cùng đạt tới trình độ hai mươi hai trượng mới chịu dừng lại. Đúng là nhất kiếp nhân vương sơ kỳ! Cấp để chủ hắc ám
Tiêu Hạo Lam hít một hơi thật sâu, ánh mắt vô cùng lãnh đạm, lạnh lùng nhìn Đế Vũ: "Đi, đến chỗ tiếp theo..."
Để Vũ chăm chú nhìn Tiêu Hạo Lam, ông ta có lòng muốn biết rõ, lúc này Tiêu Hạo Lam rốt cuộc là tình trạng gì, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng băng lãnh của ông ta, ảnh mặt lại không hề có chút tình cảm nào, cuối cùng cũng đanh mim cưới cho qua
Thay vào đó, ông ta gật đầu, mim cười nói: "Được thể thì đi thôi "
Một lúc sau, Đế Vũ đang tiến hành trong thế giới hạc ám lại mim cười nói với liệu Hao Lam" Tiêu Hao Lam, tôi là người của được tuyen on của dại kiếp đầu tiên của đại địa Đông Phương còn ông là đại kiếp thu ba Chúng ta cũng coi như là cùng một loại người ha..."
Ánh mắt Tiêu Hạo Lam vẫn vô cùng lạnh lẽo, chẳng thèm để ý gì đến Đế Vũ.
Đế Vũ cũng không quan tâm, ông ta đảo mắt, đột nhiên mỉm cười nói với Tiêu Hạo Lam: “Ồ, đúng rồi, tôi nghe nói Đế Tà ở Đại Lục Hùng Sư từng có xích mích với con trai của ông Tiêu Hạo Thiên, ông có muốn giết ông ta không?"
“Ông muốn nói cái gì!” Tiêu Hạo Lam đột nhiên quay đầu lại, lạnh lùng nhìn Đế Vũ.
Để Vũ nghịch ngợm nói. "Ha ha... tôi nói là thật đẩy, quốc vận của để triều Hùng Sư sau khi bị Đế Tả nuốt chửng, ông ta chắc chắn sẽ đến Đông đại lục giết chết con trai ông
“Ông ta dám tới, thế tôi sẽ giết ông ta trước!” Tiêu Hao Lam xoay người vừa tiếp tục công việc của mình, vừa dùng giọng điệu lạnh lùng nói với Đế Vũ
Để Vũ đi theo phía sau, tiếp tục cười nói. Thế Đế Tà kia là nhị kiếp nhân vương đỉnh phong a
"Tôi sẽ giết ông ta.!” Tiêu Hạo Lam lạnh lùng nói. Để Vũ nói tiếp. Thế nếu Đề Tà thân tĩnh quốc văn cua để triệu Hung Sư, thi ông ta sẽ tháng lên cấp tam kiếp nhân vương
"Tôi sẽ giết ông ta." Tiêu Hao Lam văn nói câu
nói cũ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.