Chương trước
Chương sau
“Tiền bối Đạo Nhất muốn nói, chiến đội Hùng Sư đang dự định sau khi đạo vực Chân Hoàng mở ra và tôi đi vào, bọn họ sẽ thăng cấp đế quốc sao?”
Đạo Nhất nhìn Tiêu Hạo Thiên một cái, cười gật đầu, cảm khái nói: “Ừ, đúng vậy. Cậu ở bên ngoài thì bọn họ cũng không dám trực tiếp khởi động thăng cấp. Bọn họ sợ nhớ trong quá trình thăng cấp mà cậu lại nuốt luôn quốc vận của bọn họ thì công cốc hết.
Tiêu Hạo Thiên sững sờ, nghĩ lời này của Đạo Nhất cũng đúng. Trong nửa năm qua, số quốc vận mà anh cuỗm mất còn ít sao. Chiến đội Hùng Sư này nếu mà vừa mới khởi động thăng cấp lại bị Tiêu Hạo Thiên nuốt mất quốc vận thì chuyện cười này cũng lớn lắm.
Tiêu Hạo Thiên lắc đầu cười nói: "Ha ha, không đến mức đấy đi. Hơn nữa, cho dù tôi có ý định đó thì mấy người và tiền bối Trung Nhất cũng không đồng ý. Yên tâm đi, tôi vẫn còn phân rõ phải trái.”
Đạo Nhất cũng gật đầu nói: “Ừ, tôi biết cậu hiểu được. Có điều, Hạo Thiên, chuyện tôi muốn nói chính là, thời điểm chiến đội Thiên Hạ các cậu thăng cấp quốc vận, chiến lực của một nhóm cao tầng sẽ tăng lên.
Đạo Nhất nói đến đây thì giọng nói không khỏi thêm phần trịnh trọng: “Cũng như vậy, khi bên phía Hùng Sư thăng cấp, chiến lực của một vài người trong số bọn họ cũng sẽ thu được sự tăng trưởng rất lớn."
Đôi mắt Tiêu Hạo Thiên hơi híp lại, hỏi: “Ví dụ như tên Mại Sắt kia?"
Đạo Nhất gật đầu nói: “Ừ, không sai. Hiện tại Mại Sắt chính là nửa bước Nhân Vương đỉnh cấp, sau khi Hùng Sư thăng cấp Đế Quốc, dưới sự củng cố của quốc vận Hùng Sư, chiến lực của cậu ta chắc chắn có thể nhảy lên tới cấp Nhân Vương chân chính. Mà nếu như cậu gặp được mấy người như thế ở trong đạo vực Chân Hoàng thì nhất định phải cẩn thận!”
Tiêu Hạo Thiên gật đầu nói: “Vâng, tiền bối Đạo Nhất yên tâm, tôi sẽ cẩn thận."
Trò chuyện với Tiêu Hạo Thiên một lúc, Đạo Nhất đứng dậy rời đi. Hiện giờ mọi người đều bề bộn nhiều việc, năm cực Nhân Vương bảo vệ quy tắc bên này đang hoài nghi đạo vực Chân Hoàng xảy ra vấn đề. Về sau, thế giới này chỉ sợ còn sẽ có nhiều biến đổi.
Đạo Nhất vừa đi, đôi mắt Tiêu Hạo Thiên không khỏi nheo lại: “Đang muốn vậy giết tôi trong đạo vực Chân Hoàng sao? Ha ha... Nên đi chọn thêm người đi, ít người không đủ đâu...
Đúng vậy, trong lòng Tiêu Hạo Thiên rất rõ ràng dự định của chiến đội Hùng Sư. Chẳng phải là muốn thừa dịp thăng cấp để quốc để tăng thêm chiến lực cấp Nhân Vương rồi vây giết anh trong đạo vực Chân Hoàng sao?
Đừng có làm loạn thế. Một đời Lục Đế một trong Tử Cực Thiên Vương của điện Thiên Thần vẫn còn ở kia kìa. Cho dù Thiên Hạ bên này chỉ có một chiến lực cấp Nhân Vương là Tiêu Hạo Thiên đi vào thì chỉ cần anh liên thủ với Lục Đế, cộng thêm nơi đó còn là sân nhà của Lục Đế, muốn tính kế Tiêu Hạo Thiên anh ở đó quả thực là suy nghĩ viển vông, đến bao nhiêu chết bấy nhiêu. “Tôi ngược lại lại hy vọng các người đến nhiều nhiều một chút... Trong lòng Tiêu Hạo Thiên cười lạnh một tiếng.
Thế cục giữa các chiến đội trên thế giới rắc rối phức tạp, trên thực tế, tất cả mọi người đều gặp phải kiếp nạn lớn của Đế Quốc, nhưng điều này không hề đại biểu cho việc thế hệ Hoàng Triều đỉnh cấp ở thế giới hiện tại có thể vứt bỏ hết thảy thù oán để liên thủ lại với nhau.
Vậy nên, nên chiến đấu như thế nào hay nên đi chiến như thế nào. Thế giới đang thay đổi, nhưng thực ra cũng chẳng đổi thay. Không quan tâm nó thay đổi hay chưa, Tiêu Hạo Thiên và các tướng sĩ điện Thiên Thần dưới trướng anh đều sẽ... Thẳng tiến không lùi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.