Chương trước
Chương sau
"Hạo Thiên!"
Đám người Đại Trưởng lão Tân Võ, Lưu Triệt chạm mặt Tiêu Hạo Thiên đã xuất hiện ở đây, trong lòng cũng cực kỳ kích động. Đây là con cháu ưu tú nhất của Thiên Hạ bọn họ. Là tương lai! Mà nào chỉ là tương lai, chưa bàn đến mai này, hiện tại Tiêu Hạo Thiên cũng đã là kẻ mạnh nhất trong tất cả những kẻ mạnh rồi đấy thôi!
Đám người cao tuổi trong chiến đội Thiên Hạ cũng kích động hệt như Tân Võ và Lưu Triệt vậy, còn những Cường giả trong các chiến đội lớn, vừa và nhỏ, cả đám người cấp cao đến từ khắp nơi trên thế giới, ngay khi Tiêu Hạo Thiên đến đều chẳng hẹn mà cùng đầu hướng về phía Tiêu Hạo Thiên, cung kính chào: "Kính chào Tiên tôn!"
Tiêu Hạo Thiên quay sang hướng người Tân Võ gật đầu một cái, dẫn trước bốn sát thủ là Tôn đạo chủ thuộc cấp Cường giả đi sau lưng từng bước đi thẳng về phía trước.
Giờ phút này, lối đi vào ngay cửa hội trường chỉ có mỗi đoàn người Tiêu Hạo Thiên tiến về phía trước, một đám Cường giả ban nãy còn hùng hổ thuộc chiến đội Hùng Sư, giờ trước mặt Tiêu Hạo Thiên chẳng dám ho he di chuyển dù một chút xíu.
Tiêu Hạo Thiên vận chiến bào đen tuyền toàn thân nhanh chóng đi đến trước mặt đám người của chiến đội Hùng Sư. Kẻ dẫn đầu, Mại Sắc đang định mở lời, Tiêu Hạo Thiên đã hành động như sấm rền gió cuốn, đánh một chưởng về phía đám người chiến đội Hùng
Trong phút chốc, một bóng mờ to lớn đen mức như đang nổi trời và đất lại với nhau hiện ra, và đấy, là một chưởng với độ lực cực lớn không ai tưởng tượng ra nổi đánh về phía đám người Mai Sac. "Phòng ngự ngay!”
Mại Sắc, kẻ xưng là hùng mạnh được quốc vận Hùng Sư bổ trợ, đã được một nửa xấp Cảnh giới Nhân Vương, sở hữu tám vòng Đại Quang Nhật Huân thấy vậy, nỗi sợ hãi trong lòng lập tức bùng lên mạnh mẽ. Sau đấy cuống quít cùng các cường giả cũng đã quá một nửa cấp Cảnh giới Nhân Vương đứng đăng sau liên kết lại để phòng thủ.
Nhưng không thể. Chỉ nghe thấy một tiếng "âm" cực kỳ lớn vang rền. Bóng mờ của cú chưởng khống lồ ấy tiêu tán, còn một nửa cường giả trong đám người thuộc chiến đội Hùng Sư đều hộc máu lui bước.
Âm. Phụt phụt phụt phụt phụt.
Năm tôn giả đã đạt đến nửa cấp Cường giả Cảnh giới Nhân Vương của chiến đội Hùng Sư, gồm cả vị cường giả có thể ngưng tụ tám vòng Đại Nhật Quang Huân, đạt được nửa cấp bậc Cảnh giới Nhân Vương cao cấp kia. Thân thể đều lùi sâu về phía sau, trong miệng năm tôn giả đạt nửa cấp Cảnh giới Nhân Vương phun ra toàn là máu tươi. Sắc mặt nháy mắt tái sạm cả đi.
Mà thân thể của họ, giờ phút này bị đẩy lùi xa tận trăm mét hơn. Một đám cường giả của chiến đội Hùng Sư dẫn đầu bởi Mại Sắc, trong lòng bấy giờ sợ hãi cực độ, bởi vì theo cảm giác của họ, Tiêu Hạo Thiên còn mạnh khi trước.
Tiêu Hạo Thiên vẫn trưng bộ mặt lạnh lẽo ấy, hướng về trước mà đi. Vừa đi, sát ý phóng ra ngập trời vừa nhìn chòng chọc đám người cường giả chiến đội Hùng Sư mà nói: "Vốn cũng nào phải bạn bè gì, đừng có ở chỗ này vờ vịt! Các người muốn khai chiến, bốn tôn cũng muốn nhìn thứ đám người Thánh Sơn này một lần cho biết!” Một đám Mại Sắc đều là cường giả, sau khi nghe hết câu
Tiêu Hạo Thiên vừa nói, thân thể đều run bần lên đồng loạt, không hề khác biệt. Lần trước, Dương Hạ của Liệt Dương Tông quét qua Thánh Sơn của họ một lần rồi, lân ấy đã để lại cho bọn họ nỗi sợ khiếp người chẳng hề nhỏ.
Dương Hạ là một kẻ ác độc, nhưng so với Tiêu Hạo Thiên mà nói, vẫn còn kém låm. Dương Hạ dầu gì thì cũng tu luyện theo từng bước một mà lên, nhưng Tiêu Hao Thiên và điện Thiên Thần dưới quyền quản lý của anh ta chính là một đám biển thái. Hoàn toàn mở đường máu mà thăng tiến.
Chiến đấu càng thảm khốc, Tiêu Hạo Thiên cùng Thiên Thần điện càng lên cấp nhanh hơn. Hơn nữa, ngay hôm qua, khi Tiêu Hạo Thiên vừa mới ngơi tay mấy hồi, rồi lại cùng Dương Hạ đi với nhau, trong một ngày diệt sạch hai chiến đội Thiên Tàm, Thiên Mãnh.
Ừm, thật ra thì, chân tướng là, hai chiến đội cao cấp Thiên Tàm Thiên Mãnh đã tồn tại được thêm ba ngày nữa, là bởi vì Tiêu Hạo Thiên ở nhà chơi với con gái Thủy Hồng của mình ba ngày. Nếu không, ngay cả ba ngày bon họ cũng chẳng có.
Cho nên, nếu tính hết hai chiến đội cao cấp Thiên Tàm và Thiên mãnh, rồi chiến đội Đại Lộc, chiến đội Hải Sư, chiến đội Linh Cẩu, chiến đội Thiết Lang, chiến đội Phi Ngư, thì Tiêu Hạo Thiên trong vòng hai đến ba tháng đã diệt hết bảy trụ sở chính của bảy chiến đội.
Kính chào Tiêu tôn!”
Thời điểm Tiêu Hạo Thiên đi vào bên trong, một loạt cường giả cao cấp bên trong quảng trường có thể đi đến nơi này thì thấp nhất cũng đã đạo chủ cấp cường giả, còn lại chín mươi chín phần trăm chính là loại cường giả thực lực cực khủng đã trải qua tình cảnh sống lại từ cõi chết.
Dù sao cũng là tập hợp mấy trăm chiến đội toàn thế giới lại để tổ chức buổi hội nghị gặp mặt này. Cường giá thì vô số, nhưng dù cho cường giả có nhiều đến mức nào đi chăng nữa, một khi đứng trước mặt Tiêu Hạo Thiên, đều phải cúi đầu.
Các cường giả của chiến đội khác đến nơi này là để hop, nhưng Tiêu Hạo Thiên thì không, anh tới đây để lấy tài nguyên. Cũng chẳng buồn tính đến chuyện thương lượng với đám chiến đội Hùng Sư, Thiết Lang, Ngân Xà mà làm gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.