Chương trước
Chương sau
Hắc Để cũng bị mẩy hành vi thô lỗ kia chọc cười, lúc này, con ưng khổng lồ bị Lục xé nát miệng bằng kiếm khí, oán giận rống một tiềng, tiếp tục xông về phía Hắc Để lần thứ hai. Nó cũng có chút tinh khôn, biết rõ Hắc Đế chính là kẻ lợi hại nhất trong đám người khốn kiếp này, vì vậy muốn giết chết Hắc Đế trước tiên.
Hắc Để nhìn thấy con ưng khổng lồ kia lại vụt về phía này, không khỏi thét lớn: "Lục, Diệt, lát nữa muốn nói gì thì nói tiếp, bây giờ giết chết nó trước đã!"
Luc nghe thấy thế, kiếm khí ngập trời lại phóng ra, mạnh mẽ hít lấy một hơi sâu, quát to: "Đến đây!"
Sau đấy thân mình của Lục nhanh chóng hướng đến trước mặt con ưng khổng lồ ấy thô bạo quát: "Này con ng to oạch! Bố mày đen hầu mày day! Van Kiem Cung Phát!" Lục thét lớn một hối, sau đây phi đến chỗ con ung khổng lồ như ngọn núi kia nhanh như cắt. Con ung hãy còn bị xé nát miệng ban nãy, lúc này nghe thấy tiếng quát lớn của Lục, trong lúc nhất thời thân minh khổng lỗ của nó không khỏi rụt về một chút.
Nhưng sau rồi con ưng ấy phát hiện tên khốn kiếp trước mắt mình không phóng ra kiếm khí, lập tức giận dữ, trong lòng con chim này mång liên hồi, đồ bi ổi vô đạo đức! "Ha ha ha, con chim ngu ngốc!”
Lục cười lớn một hồi, rồi cũng chẳng thèm sử dụng kiếm, hai tay quắp lấy một bên chân con ưng, sau đấy dùng sức mạnh hơn một chút, lập tức quật bay thân thể con ưng khổng lồ ra ngoài.
Một tiếng rầm rẩm váng trời, thân hình khổng lồ của con ưng ở phía xa đập cực kỳ mạnh vào ngọn núi nhỏ được tạo thành bởi dòng khí lưu màu xám.
Lục quát lớn: “Cùng tiến nào, giết chết con chim to kếnh này! Xem đây, Vạn Kiếm Quy Tông!"
Lục vừa hét lớn, vừa như hóa thành một con rồng Cực kỳ hung hãn dù vẫn đang trong hình thái người, tay không vot thång ve hưong con ưng khổng lồ ấy. Đến nơi thì lập tức từng câu từng câu kiếm chiêu thốt ra khỏi miệng.
Mấy loại đạo thủ như thể này ấy, nếu không phải hoàn toàn cầu thành từ máu thit, thì hẳn là sẽ dụng một chút đạo uẩn để tự tạo hình thể. Mà trước đây Lực đã ở chỗ Luyện Ma "Van Thiên Kiểm Trận" của Lục để thân thể cũng được củng cố thêm, từ lâu đã chẳng còn giống như con người bình thường nữa. Vậy nên, Lục chẳng sợ sệt con chim khổng lồ này làm chi. Ngay cả cự kiếm cũng thèm dùng đến, chỉ xông tới với hai bàn tay không. "Cháu ngoan, đến đây, ông cho cháu săn một gậy này!"
Lục bay lên trời, khua một quyển hướng thằng xuống đầu con ưng to lớn kia mà đập.
Còn Diệt, Âm và cả Chiến cùng đám người, nhìn thấy Lục con ưng to kếnh kia toi bời hoa lá, mặt ai nấy đều đẩy vệt đen. Thằng này lừa con người thì thôi đi, ngay cả con chim cũng lừa được nữa.
Lục để ẩn núp ở trong hư không cũng không nỡ lòng mà nhìn thẳng cành tượng này. Cậu trai này rõ ràng nên dùng kiểm, nhưng vẫn cứ chọn cách xáp lá cà với con ưng kia. "Tiến lên nào, làm thịt nó!"
Diệt sắm mặt hét lón, hai thanh trường kiểm năm chặt trên tay, thân hình thoát biến, xông vé phía con chim khổng lồ kia,
Sau đấy, Hắc Đế, Âm, Chiến, Hình Lão cũng phát động tư thế củng lúc, vọt về phía con ưng kia. "Quác..."
Con ưng khổng lồ kia nhìn thấy nhiều người hưởng về chỗ nó mà đi như thế, nó cũng chẳng dám nán lại đây để tiếp tục chiến đầu làm chi nữa. Nếu chỉ đám người đó như mới nãy thì còn xử được, chứ sau đó xuất hiện tên bi ổi này. Quá hèn, chẳng có tinh thần thượng võ gì hết á!
Vì vậy, sau khi con ưng không lồ kia kêu một tiếng, thân hình mạnh mẽ phóng vút lên trời cao, dù sau đấy lại bị đấm thêm một quyền nữa, cũng liều cả cái mạng này chạy trốn khỏi nơi ấy. “Mẹ! Cháu ngoan của ông à, đừng có chạy trốn như thế chứ!"
Lục thấy con ưng to kenh kia có ý định tẩu thoát, bèn thét lên một tiếng, sau đấy bám theo sát nút.
Thân mình con ưng khổng lồ ấy run rẩy đến nỗi có thể thấy rõ bằng mắt thường, bị Lục chọc phát tức. Trên đôi cánh màu xám tro của con chim to kênh ấy lập tức lóe lên ánh sáng, tốc độ cũng nhanh hơn. sau đấy lại bị Lục đánh rung vài cọng lông chim, thì lập tức xoay qua chọc thủng tầng tấng chăn đánh bên phía Hắc Đế, nha chóng chạy xa. "Đuổi theo! Không được để nó thoát!"
Hắc Để trông thấy con ưng khổng lồ ấy muốn chạy trốn, chân mày lập tức cau chặt, vội vàng đuoi theo.
Nhưng tốc độ của con ưng này thật sự quá nhanh, hơn nữa, nó vồn sống bên trong Chân Hoàng Vực, nơi sản sinh ra đạo thú, Hẳn là nó rất rành rẽ hoàn cành nơi này, cho nên đã nhanh chóng thoát khỏi thể kìm kẹp cùng sự truy đuổi của đám người Hắc Để mất rồi. 유
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.