Chương trước
Chương sau
Vì vậy, nhất thời, ngày càng nhiều cường giả của hai bên ngã xuống, một tôn... hai tôn... Máy tôn... mười tôn...
Đang lúc một tôn sinh cảnh tối cao của Liệt Dương Tông, sau khi bị chặt đứt một cánh tay, khi anh ta đang định tự nổ. Đột nhiên giọng nói tức giận của Dương Hạ từ trên đỉnh núi truyền đến: "Không được tự nổ, cầm cự!"
Bùm! Sau khi Dương Hạ gầm lên, khí thế trên người toàn bộ khai triển, ngay sau đó, chín vòng tròn phía sau Dương Hạ mạnh mẽ hợp nhất. Trong khoảnh khắc, cơ thể Dương Hạ bộc phát ra hơi thở của một cường giả cấp Vương Nhân thực sự.
Chết đi cho tôi! Dương Hạ hét lên, bóng dáng của anh ta ngay lập tức xuất hiện trước một cường giá cấp Nhân Vương của chiến đội Hùng Sư, chỉ với một cú đấm cơ thể của đối thủ đã vỡ ra thành từng mảnh.
Sau đó Dương Hạ một chưởng phong ấn một tôn cường giả bán cấp Nhân Vương, rồi ném xuống chiến trường ở dưới chân núi. Thân thể của vị tôn bán cấp Nhân Vương bị Dương Hạ phong ấn kia, vừa chạm đến chân núi, hơi thở trong người liên bị kích nổ, sau một tiếng nổ lớn, những cường giả của chiến đội Hùng Sư vây xung quanh Liệt Tông Môn bị thương nặng, rất nhiều người bị nổ chết ngay tại chỗ...
Và chuyện này vẫn chưa kết thúc, sau khi Dương Hạ quét sạch hai tôn Chí Cường giá của chiến đội Hùng Sư, sắc mặt liền tái nhợt trầng bệch như tờ giấy, khóe miệng nôn ra máu, trên người cũng trào ra một đống máu tươi. Anh ta dù sao cũng không phải cường giả cấp Nhân Vương thực sự, anh ta vẫn còn một cửa ải cuối cùng chưa qua được. Lúc này cũng chỉ là cưỡng chế hợp nhất
Nhưng Dương Hạ vẫn chống đỡ, đánh đến trọng thương, đánh lui hai tôn cường giả bán bộ cấp Nhân Vương. Sau đó, thân hình của Dương Hạ liền lóe lên, liền tới sườn núi, trong miệng một bên phun ra máu, đồng thời giúp Thái Âm, đánh bật cường giá của chiến đội Hùng Sư. "Liệt Dương Tông, tất cả cường giá, tụ hợp!” Sau khi đẩy lùi những kẻ mạnh xung quanh Thái Âm, Dương Hạ một tay đỡ Thái Âm đang bị thương nặng, một bên hét lớn một tiếng với những cường giả Liệt Dương Tông.
Và bởi vì vừa rồi động tác của Dương Hạ quá nhanh, nên tất cả cường giả của chiến đội Hùng Sư, sau một thoáng thất thần, tất cả cường giả còn lại của Liệt Dương Tông đều tập trung ở giữa sườn núi của núi Thánh Sơn. Nhưng trước khi thời khắc này đến, 20 tôn cường giả của Liệt Trung Tông, lúc này chỉ còn lại có mười ba tôn, gần một nửa trong số đó đã chết trong trận chiến!
Tương tự chiến đội Hùng Sư cũng không khá hơn là bao.
Chỉ là ngay sau đó, ngay khi vẻ mặt của Dương Hạ u ám đến mức muốn tạm thời lui ra ngoài, đột nhiên một tiếng thở dài già nua truyền đến từ nội bộ núi Thánh Sơn của chiến đội Hùng Sơn truyền đến.
Khoảnh khắc tiếp theo, một tôn ba trượng xung quanh liền ngưng tụ thành một vòng mặt trời vô cùng lớn, chậm ra từ bên trong núi Thánh Sơn của chiến đội Hùng Sư bắt đầu bay lên... "Các Nhân Vương thực sự!" Dương Hạ sắc mặt tối sầm. Nhất thời, các cường giả của Liệt Dương Tông, tâm trạng cũng bắt đầu hoàn toàn ngưng tụ lại. Rắc rối, nội khu chiến đội Hùng Sư, cũng có cường giả cấp Nhân Vương thật sự! “Đi!” Dương Hạ không chút do dự hét lớn một tiếng, xoay người đem đám cường giả còn sót lại của Liệt Dương Tông, hướng phía thật xa chạy đi. Mặc dù anh ta có sức chiến đấu của sơ bộ cấp Nhân Vương, nhưng cũng không thể chiến đấu với một Nhân Vương thực sự, chiến đấu lâu, anh ta nhất định sẽ tử bại! Hơn nữa càng không nói đến bây giờ anh ta đang bị thương nặng.
Nhưng chỉ là ngay sau đó, ngay lúc Dương Hạ muốn đưa người của Liệt Dương Tông đi, ở phía xa nơi bọn họ đang chạy trốn, lại có một vòng mặt trời lớn khác từ từ mọc lên..
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.