Đúng vậy, trong lòng Tiêu Hạo Thiên thực sự không muốn như vậy. Anh không muốn lại tham gia chiến đấu, anh chỉ muốn yên ổn ở nhà, bảo vệ Thuý Hồng lớn khôn. Anh... rốt cuộc lại nợ Thuý Hồng rồi.
Người đàn ông có con rồi đều như vậy, trong lòng không gì hơn hi vọng được ở bên con cái. Tuy nhiên hiện tại thực sự không còn cách nào. Giống như Tiêu Hạo Thiên, hiện tại trên lưng đang phải gánh vác quá nhiều. Toàn bộ tương lai của hơn ba nghìn chiến sĩ đều nằm trên vai anh. Hơn nữa anh đã tham gia vào quá nhiều việc tại bộ quốc phòng Việt Nam. Vì thế anh không thể từ bỏ! Vả lại cuối cùng thì mẹ của anh còn che giấu điều gì, ba anh cũng đi đâu rồi?
Cho nên mặc dù trong lòng Tiêu Hạo Thiên muốn nghi ngơi, nhưng cũng không thể nghỉ ngơi, cũng chỉ vì trên vai anh đang phải gánh vác quá nhiều. Vậy nên Tiêu Hạo Thiên tức giận! Lần này quay về, anh muốn thật nhanh trấn áp mọi thứ, bất kể bên trong hay bên ngoài! Anh sẽ san bằng tất cả những gì cản đường anh. "Ánh Vy, Thuý Hồng, chờ ba giải quyết hết mọi việc, chúng ta sẽ mãi mãi không tách rời nhau nữa... chờ cho phép ba... Tiếp tục làm chủ điện Thiên Thần thêm một thời gian nữa thôi." Tiêu Hạo Thiên bẩm trong lòng, lập tức không nghĩ thêm nhiều nữa.
Tiêu Hạo Thiên nhìn cửa sổ, hàng trăm máy bay trực thăng quân sự bay về phía tổng bộ của điện Thiên thần.
Nhưng lúc này, cùng một thời điểm, tại chiến trường biên giới vẫn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tro-lai-cua-chang-re-vo-dung/1708147/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.