Chương trước
Chương sau
Giờ phút này nội tâm đ*o Nhất và Đạo Trần không ngừng chấn động, một đường Thượng cổ Chân Hoàng Lộ mạnh đến không thể tả nổi, thậm chí còn mạnh mẽ hơn, con đường phía trước thênh thang hơn rất nhiều lần đường Chân Hoàng Lộ trên người của Tiêu Hạo Thiên, vậy mà cứ thế tặng nó cho người ta rồi?
Hai người bọn họ nhất thời không thể hiểu nổi, bởi vì hai người bọn họ là cường giả cái thế vượt xa cả Đế cấp, vậy nên bọn họ càng rõ ràng, giờ này phút này, khi Tiêu Hạo Thiên giao ra con đường này rốt cuộc là loại tư vị gì? Là tư thế của một cường giả cái thế! Hơn nữa loại truyền thừa của Thượng cổ Chân Hoàng Lộ này ở trên người anh, nếu như không phải là anh tự nguyện tách ra, vậy thì cho dù có giết chết anh, người khác cũng đừng mơ tưởng có được nó!
Vậy nên muốn tách nó ra, chỉ có thể để Tiêu Hạo Thiên tự mình động thủ. Mà Tiêu Hạo Thiên lại vì cứu Hắc Đế, dường như không chút do dự ra tay. Hai vị cường giả Đạo Nhất và Đạo Trần, lúc này vô cùng xúc động. Không thể tưởng tượng nối trái tim của Tiêu Hạo Thiên to lớn đển nhường nào.
Dần dần, đường Thượng cổ Chân Hoàng Lộ thuộc về Thiên Hạ kia cũng bị Hắc Đế từ từ dung hoà, Hắc Đế dãy dụa vô dụng, cái này là Tiêu Hạo Thiên tặng cô đấy. Hắc Đế giờ này phút này không thể làm gì nổi, chỉ có hai dòng lệ từ khóe mắt đang tuôn ra...
Mà khí thế trên người Tiêu Hạo Thiên sau khi mất đi nội hàm Đế Khải chứa Thượng cổ Chân Hoàng Lộ, khí tức trên người anh càng ngày càng giảm xuống, rất nhanh từ khí thế của Để cấp chín sao giảm xuống Để cấp tám sao, sau đó là Đế cấp bảy sao... Âm... Đế cấp sáu sao...
Mà đồng thời, cảnh giới của Tiêu Hạo Thiên sau khi mất đi sự gia cố của thượng cổ Chân Hoàng Lộ, cũng bắt đầu giảm dần, giảm dần, Chân hoàng tám sao... Chân hoàng bảy sao... Chân hoàng lục giai... Chân hoàng năm sao... Cuối cùng hạ một mực đến Chân hoàng năm sao...
Nhưng trái ngược với Tiêu Hạo Thiên, ở bên kia khí thế của Hắc Đế bắt đầu điên cuồng tăng lên, mười phút sau, lại lần nữa trực tiếp đột phá Thiên hoàng cấp bậc phổ thông, sau đó cứ như vậy một đường tiến lên rất nhanh liền đến tối cao cấp bậc Thiên hoàng, lại sau đó lên đến Chân hoàng một sao... Chân hoàng hai sao... Chân Hoàng năm sao... Chân Hoàng bảy sao... tám sao...
Oành... Cuối cùng theo một âm thanh kịch liệt chân động, cấp bậc của Hắc Để trực tiếp tiến đến tối cao cấp bậc Chân Hoàng, thậm chí đã bước một nửa đến trình độ Chân Đế... Cho dù là như vậy, khí thế ấy của Hắc Đế vẫn cứ tăng lên mà chưa có dấu hiệu muốn dừng lại, chẳng qua là tốc độ đã chậm đi không ít...
Hắc Đế vẫn như cũ chìm trong giấc ngủ sâu, trong một khoảng thời ngắn sẽ không tỉnh lại, nhưng ai cũng có thể nghĩ ra được, khi Hắc Đế tỉnh lại một lần nữa, đó chắc chắn là cường giả đỉnh cấp vượt bậc thiên hạ, hiện tại cô đang hôn mê, lại càng dễ dàng chuyên tâm đi hấp thụ truyền thừa của Thiên Hạ.
Hai nghìn năm trước, truyền thừa đỉnh cấp nhất của vị đại tướng quân mạnh nhất Thượng cổ Đế triều - Trấn Quốc đại tướng quân! Hắc Đế của tương lai, chỉ cần cứ như vậy mà đi tiếp, rất có khả năng sẽ đi đến trình độ của 2000 năm trước, của đại tướng Để hồ, của Thiên Ha... "Sao... Sao có thể như vậy được? Đường đại đạo này lúc còn ở trong người Tiêu Hạo Thiên, cậu ta cũng không đột phá đến Chân Hoàng chín sao, thế mà chuyển qua người Hắc Đế, lại có thể giải phóng toàn bộ? Sao... Sao có thể như thể được?" Đạo Trần lúc này vô cùng chấn động mà cảm nhận được, khí tức của Hắc Đế đang không ngừng tăng dần lên, vô cùng chấn động mà cảm nhận được thân thể của Hắc Đế đang truyền đến sự dao động càng ngày càng mạnh, càng ngày càng lớn..
Thượng cổ Chân Hoàng Lộ, sau đó vẫn đang vô tri vô giác mà hướng đến cấp Chân đế! Cường giả cái thể tư thái của cái thế! Giờ phút này, trong cảm nhận của Đạo Trần, Hac Đế- người đang chìm trong hôn mê, bọn họ vô cùng chắc chắn, thành tựu của Hắc Đế sau này, tuyệt đối vượt qua cả bọn họ!
Đạo Nhất lúc này cũng nhịn không được chấn động vạn phần mà hít vào một ngụm khí lạnh, chấn động vạn phần mà nhìn Tiêu Hạo Thiên- người cũng đang chìm trong hôn mê, xúc động sâu sắc, miệng không kìm được mà lầm bẩm: "Cái tên đại ca điện Thiên Thần này, cậu ta... cậu ta rốt cuộc là người nào? Hoặc là nói, trên người cậu ta rốt cuộc chứa sự tồn tại khủng khiếp đến mức nào. Hơn nữa tên này thể mà lại có thể cứng rắn chịu đựng được, từ bỏ việc kể thừa Thượng cổ Chân Hoàng Lộ mạnh mẽ, ngang tàng như vậy..."
Đạo Nhất lúc này cũng không nhịn được rung động mà nuốt một ngụm nước miếng. Trong lòng vô cùng chấn động vì lựa chọn của Tiêu Hạo Thiên...
Nhưng Đạo Nhất và Đạo Trần lại không biết rằng, thực ra truyền thừa của Thiên Hạ, Tiêu Hạo Thiên đã phát hiện ra nó ở trong lăng mộ dưới lòng đất nửa tháng trước rồi, nhưng lúc đó anh căn bản không chọn đi kế thừa nó, đúng vậy... lúc đó anh đã cự tuyệt rồi.
Chả có nguyên nhân gì khác, chỉ là anh cảm thấy, con đường này của Thiên Hạ có khả năng chính là sai lầm. Năm đó Thiên Hạ mạnh như vậy, đến cuối cùng vẫn là bảo vệ không nổi người mình yêu, bảo vệ không nổi người mình luôn trung thành- Doanh Đế.
Vì vậy, cho dù Thượng cổ Chân Hoàng Lộ của Thiên Hạ rất mạnh, siêu siêu mạnh, thể nhưng... vẫn chưa đủ. Với lại, Tiêu Hạo Thiên là Tiêu Hạo Thiên, anh cũng không tin cái gì mà quá khứ với hiện tại Thiên Hạ rất mạnh, thì đấy vẫn là Thiên Hạ! Mà anh- Tiêu Hạo Thien chính là Tiêu Hạo Thiên! Điều anh muốn làm là làm chính bản thân mình!
Hơn nữa, Hắc Đế vô cùng quan trọng đối với Tiêu Hạo Thiên, chỉ là một đường Thượng cổ Chân Hoàng Lộ thôi mà, nếu như có thể đổi lại cơ hội trùng sinh của Hắc Đế, vậy thì anh rất nguyện ý, Tiêu Hạo Thiên tin, chuyện mà 2000 năm trước Thiên Hạ có thể làm được, thì Tiêu Hạo Thiên anh, đời này cũng có thể làm được!
Thế nên lúc nãy, Tiêu Hạo Thiên mới không chút do dự mà đem Thượng cổ Chân Hoàng Lộ của Thiên Hạ truyền thừa lại cho Hắc Đế...
Hiện giờ khí tức của Hắc Đế càng ngày càng mạnh, mà khí tức của Tiêu Hạo Thiên lại càng ngày càng yếu dần. Thế nhưng không có ai phát hiện một điều, Tiêu Hạo Thiên đang trong cơn hôn mê sau khi cảm nhận được Hắc Đế đang dần dung hợp, tiếp nhận truyền thừa của Thiên Hạ, trên mặt liền nở một nụ cười...
Đạo Trần nhìn khí tức càng ngày càng yếu đi của Tiêu Hạo Thiên, sau đó lại ngẩng đầu nhìn Đạo Nhất một cái, nhìn người sư huynh mà anh luôn xem không thuận mắt này xong, liền nói: "Sư huynh, nếu như là anh, có được truyền thừa thượng cổ cường đại như vậy, anh... anh sẽ đem tặng cho người khác không?", bờ môi của Đạo Trần có chút khô khan, lúc này Chân Hoàng Lộ của Thiên Hạ đã bắt đầu bị Hắc Để dung hợp rồi.
Sứ mệnh của hai người bọn họ cũng đã hoàn thành rồi. Vì vậy lúc này Đạo Trần mới không nhịn được mà hỏi câu này.
Đạo Nhất đối mặt với câu hỏi của Đạo Trần, cho dù là có nghe thấy Đạo Trần lại lần nữa gọi ông là huynh, cũng không ông như khi nãy nữa. Ông cũng không để ý, nếu như là trước đây, ông nhất định sẽ mừng rỡ như điên, nhưng hiện tại, ông lại không như vậy. Bởi vì hiện tại, ông cũng đang chìm trong sự chấn động sâu sắc.
Một hồi lâu sau, Đạo Nhất lắc đầu nói: "Chắc là sẽ không, sư đệ, chắc em cũng cảm nhận được, đường Thượng cổ Chân Hoàng Lộ vừa rồi rất mạnh, nếu như mở rộng nó ra, tuyệt đối không phải là nhất tôn như hai chúng ta, thậm chí có thể là cường cái thế mạnh mẽ hơn cả tôn!"
Đạo Trần đắng chát vạn phần gật đầu, nói: "Ừ, nhưng lúc nãy đứa trẻ này đã chủ động từ bỏ đấy thôi, không phải sao?"
Đạo Nhất vô cùng rung động mà gật gật đầu: "Ừ, đúng vậy, cậu ta từ bỏ nó
Mà Đạo Nhất với Đạo Trần, từ đầu đến cuối đều chưa từng nghi ngờ chuyện Tiêu Hạo Thiên có hiểu được sức mạnh cường đại của truyền thừa này hay không. Thân là đại ca điện Thiên Thần, anh chắc chắn là hiểu! Nhưng anh lại không có nghĩ nhiều, trực tiếp lựa chọn từ bỏ nó, nhường lại cho Hắc
Thậm chí nhường cho một người chị kết nghĩa với anh. Tấm lòng như vậy, khí phách như vậy, hào hùng như vậy. Cho dù là loại cường cái thể như Đạo Trần và Đạo Nhất, hai người bọn họ cũng không nhịn được xúc động sâu sắc!
Sau một lúc, Đạo Trần nhìn sâu người đang hôn mê trên giường- Tiêu Hạo Thiên, nói: "Đại ca điện Thiên
Thần ở biên giới chiến trường, trước đây anh đã từng nghe qua sự tích về cậu ta, thiên tài cái thế, hơn nữa ba tiếng trước, tôi còn nhìn thấy cậu ta ở bên chiến địa Bồ Đào Nha. Thật sự là tư thái của cái thế! Sư đệ, người này... em cảm thấy người này thế nào?"
Đạo Trần cũng cúi đầu nhìn Tiêu Hạo Thiên, cuối cùng thở dài, vô cùng nghiêm túc mà nói: "Năm năm trước, cậu ta gánh trên vai huyết hải thâm thù, thân mang trọng thương mà đến chiến trường biên giới. Mà trong thời gian năm năm này, cậu ta dùng thực lực của chính mình gây dựng nên điện Thiên Thần- nổi tiếng thiên hạ - ở vùng đất chiến trường biên giới này. "Nửa tháng trước, tám bộ quốc phòng lớn ở biên giới liên minh với nhau, trong đó có ba bộ quốc phòng đỉnh cấp nhất trên thế giới hiện nay là: Hùng Sư, Thiết Ưng, Ngân Xà, liên hợp lại với nhau tạo thành liên minh, nhắm chống đối bộ quốc phòng của Việt Nam. Còn điện Thiên Thần của Tiêu Hạo Thiên vốn có thể không cần tham chiến.
Nhưng đại ca điện Thiên Thần lại chọn đánh cược tất cả... Cược vận mệnh của điện Thiên Thần mà mình vất vả năm năm thành lập nên, cược hết mọi lá bài tẩy của mình! Trong lòng người này có tình yêu lớn lao, có dũng khí, có nghị lực, có quyết đoán..."
Cuối cùng, Đạo Trần hít thật sâu: "Tôi... cực kì khâm phục cậu ta! Đây là một người hết sức xuất sắc, ưu tú đến tột cùng!"
Đạo Trần nói xong, lại nhịn không được mà mở miệng nói: "Nhìn vào thế giới hiện nay, dưới vòm trời này, đại ca điện Thiên Thần ở chiến trường biên giới, chung thủy một lòng với vợ, là một người chồng tốt, là một người ba tốt, lại vì Việt Nam mà vứt bỏ hết thảy, liều chết chiến đấu, mà giờ đây lại vì Hắc Đế, vì tình cảm chị em này mà không chút do dự nhường con đường lên trời.." "Sư huynh... Người này, cả đời tôi khó gặp! Sư huynh, người này tôi nhất định phải bảo vệ, tôi quyết định làm người bảo vệ của cậu ta!" Đạo Trần hít một hơi thật sâu, trịnh trọng mà nói.
Tinh thần của Đạo Nhất bị chấn động mạnh, ông không không ngờ sư đệ của ông lại đánh giá cao Tiêu Hạo Thiên như vậy. Mà ông cũng biết, tính tình của sư đệ mình, đây tuyệt đối không phải là lời nói dối. Vậy nên ngay sau đó, ông cũng gật đầu thật sâu, nói: "Ừ, đứa trẻ này trọng tình trọng nghĩa, sư đệ, nếu như đệ đã lựa chọn làm người bảo vệ cậu ta, vậy... tính thêm cả anh nữa!" "Ừ." Đạo Trần gật đầu thật sâu. Mà đúng lúc ông định nói tiếp. Đột nhiên sắc mặt của Đạo Nhất ầm ầm đại biến, giây tiếp theo, hai người lập tức xông ra bên ngoài...
Mà lúc này, khi hai người Đạo Trần và Đạo Nhất xông ra khỏi phòng, đám người Đại trưởng lão cùng với năm vị tối cao cấp bậc Để cấp chín sao- thuộc hạ dưới trướng của Đạo Nhất, hiện tại đều vô cùng chấn động xem xét tình cảnh nơi phương trời xa... "Y.." Giờ phút này phía chân trời xa xa, dường như truyền tới một âm thanh mang theo sự giải thoát, lại giống như tiếng than thở đay mãn nguyện. Mà âm thanh này, đến cả nhóm người Đại trưởng lão cũng khong nghe được, chỉ có Đạo Nhất và Đạo Trần nghe thấy. Đôi là một âm thanh tràn đầy sự tang thương vô tận của năm tháng...
Mà sau đó, thuận theo tiếng than thở mang theo thoả mãn cùng giải thoát kia. Trong chốc lát, cả bầu trời của chiến trường biên giới... đều biến đổi rồi...
Hơn nữa lúc này, không chỉ bầu trời của chiến trường biên giới thay đổi, mà bầu trời của cả thế giới cũng thay đổi...
Ngay lập tức, trên bầu trời nổi lên mưa gió bão bùng, mây đen đầy trời, cuối cùng mưa to như trút, sấm sét giật đùng đùng, mà theo đó những đám mấy cũng nhiều lên.
Trên trời như thế, dưới đất cũng như vậy, trong phút chốc trên chiến trường biên giới, trên nội địa Long quốc, còn cả những phần thế giới trên bề mặt đại lục, những ngọn núi lửa ngủ say bao nhiêu năm, trong phút chốc phun ra khói đặc cuồn cuộn, biển lớn gào thét, những cơn sóng khổng lồ cuộn ngập trời, không ngớt... Nhất thời, vô số những dị tượng của thiên nhiên mãnh liệt xảy ra.
Rất nhanh liền có những nơi bóng đêm bao trùm lên bóng đêm, lúc này các ngôi sao trên bầu trời đều đang phát ra những ánh sáng chói lọi, mặt trời và trăng trên đó cũng càng thêm sáng rực...
Trong nhất thời, vô số người đều chan động vạn phần..
Nhưng không ai biết chính là, giờ phút này, Tiêu Hạo Thiên- người đang nắm bên cạnh Hac Đế, người chủ động từ bỏ truyền thừa Thượng cổ Chân Hoàng Lộ, cũng là người đang chìm trong hôn mê- trong tâm trí anh đột nhiên xuất hiện một âm thanh phảng phất như tồn tại từ thuở chí kim: "Chân Hoàng tổn, Hoàng Đạo xuất, phong lâm hoả sơn gào thét, nhật nguyệt tinh thần cộng hưởng... Hôm nay, đại đạo vì người xuất hiện lần đầu tiên..."
Cuối cùng, trong ý thức của Tiêu Hạo Thiên, anh phảng phất nhìn thấy một đường Hoàng Đạo còn mạnh hơn gấp trăm ngàn lần so với Hoàng cấp lộ phổ thông, Để Lộ, thậm chí là Chân Hoàng Lộ! Mà đường Chân Hoàng Lộ trong cơ thể anh đang tu luyện, lúc này đâm một cái liền bị đường vừa thêm vào tiêu hủy, đường Hoàng Đạo phúc cái từ cổ chí kim, trong chốc lát, Hoàng Đạo của bản thân Tiêu Hạo Thiên, lấy một tốc độ không thể tưởng tượng được mà trở nên càng ngày càng mạnh..
Hư ảnh đại khái của Hoàng Đạo phúc cái... Đúng vậy, chỉ là hư ảnh, nhưng lúc này, khí tức của Tiêu Hạo Thiên đột nhiên ầm một tiếng, sau đó lại lần nữa tăng vọt lên đến Để cấp bảy sao... tám sao... Đinh cấp chín sao... Mà cảnh giới của chính anh sau khi bị đường Hoàng Đạo phúc cái không biết từ đâu đến kia lấp đầy tư cách Hoàng Đạo, cũng bắt đầu điên cuồng tăng lên, từ lúc trước bị rớt xuống Chân Hoàng năm sao, trong một khoảng thời gian ngắn liên lên đến Chân Hoàng định cấp chín sao...
Hoặc là nói, đạo hiện tại của Tiêu Hạo Thiên, đã không thể gọi là Chân Hoàng chín sao đỉnh cấp nữa, mà là Hoàng Đạo chín sao đỉnh cấp chân chính rồi! Thậm chí hiện tại anh không cần triệu hoán Để kiếm cũng có thể dễ dàng mà diệt trừ Giới Tam ở thời hoàng kim.
Không ai biết rằng, sau khi Tiêu Hạo Thiên bỏ đi con đường Chân Hoàng Lộ, sau khi nhường Thượng cổ Chân Hoàng Lộ lại cho Hắc Đế. Anh thể mà lại có được sự công nhận bước đầu của đường Hoàng Đạo cổ kim chân chính duy nhất, đại đạo công nhận! Nhân... Hoàng... Đạo!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.