Chương trước
Chương sau
Người của bộ quốc phòng Đại Bồ không chút do dự lao ra với tốc độ nhanh nhất, muốn về nước cứu viện càng sớm càng tốt, hiện tại chỉ mong người trong trụ sở Bộ có thể cầm cự một thời gian, nếu không thì mọi chuyện sẽ kết thúc.
Ngay sau khi những người từ bộ quốc phòng Đại Bồ rời đi, ông già của bộ quốc phòng Hùng Sư, nhìn các lãnh đạo của bộ quốc phòng Ngân Xà và bộ quốc phòng Thiết Ưng, và nói với vẻ áy náy: "Tôi xin lỗi vì đã để các ông phải chứng kiến trò hề này, Quark thăng tiến quá nhanh đã gây ra một số bất ổn. Tôi xin được tạ lỗi với hai ông."
Bộ trưởng William của bộ quốc phòng Thiết Ưng và Bộ trưởng Louis XIII của bộ quốc phòng Ngân Xà vội vàng xua tay nói: "Không sao, nhiệm vụ cấp bách nhất bây giờ là nhanh chóng giải cứu bộ quốc phòng Đại Bồ, không để Việt Nam tiêu diệt. Nếu điều đó xảy ra, chắc chắn Quốc vận Việt Nam sẽ vươn mình trở lại. Và khi ấy, Việt Nam sẽ lấy chiến tranh nuôi chiến tranh, và quân đội Việt Nam sẽ ngày càng hùng mạnh. Chúng ta sẽ sẽ gặp rắc rối trong tương lai..: "
Ông già người Hùng Sư trịnh trọng gật đầu nói: "Phải, nhưng quân đội Hùng Sư chúng tôi cách Đại Bồ quá xa, cho nên tôi mong hai ông hãy ra tay. Cử một ít lính tới giúp. Ôi... Hi vọng có thể đến kịp thời, hiện tại chúng tôi phải đến Đại Gia để xin hòa giải... " Ông già người Hùng Sư liên tục thở dài.
Suy cho cùng, hành động này của Việt Nam thực sự là điều không ai nghĩ tới, ngoài ra còn có hành động của Tiêu Hạo Thiên, người đứng đầu điện Thiên Thần. Vì vậy mà trong nháy mắt, liên minh tám nước đã bị tiêu diệt mất hai. Hiện tại hiển nhiên Đại Gia đang tỏ thái độ thù địch với Hùng Sư. Ở biên giới Hùng Sư giữa và Đại Gia bỗng đâu xuất hiện sáu cánh quân hung hãn, thái độ đó đã quá rõ ràng. "Ôi... một mùa thu đầy biến cố.." Ông già Hùng
Sư thở dài, sau đó lắc người biến mất và vội vàng đi về phía biên giới. Hai vị lãnh đạo của bộ quốc phòng Ngân Xà và bộ quốc phòng Thiết Ưng gật đầu nhìn nhau. Đại Bồ nằm giữa Thiết Ưng và Ngân Xà, và có đường biên giới với Ngân Xà, nên quân đội Ngân Xà sẽ lao đến đó nhanh nhất...
Sau khi William và Louis XIII nhìn nhau, họ không nói thêm câu nào nữa, mà nghiêm túc sắp xếp. Kế hoạch ban đầu là họ muốn lợi dụng lễ mừng Quốc khánh của Việt Nam để âm thầm tấn công, nhưng không ngờ bọn họ chưa kịp ra tay thì Việt Nam cùng điện Thiên Thần đã tiêu diệt họ trước.
Các cường quốc của Liên minh Z8 vốn đang chuẩn bị tấn công Việt Nam, thì lúc này ngoại trừ lãnh đạo quân đội Hùng Sư ra, các lãnh đạo của bảy nước còn lại đều đồng loạt rút về nước với tốc độ nhanh nhất.
Ánh mắt của lãnh đạo quân đội năm nước vừa và nhỏ lóe lên, trong lòng có ngàn vạn suy nghĩ thoáng qua, Việt Nam đã tỏ thái độ rất rõ ràng, rằng ông đây không làm gì được quân đội ba nước lớn, chẳng lẽ lại không tiêu diệt được mấy người? Còn dám đứng nhầm hàng ngũ thì cho các người chết trước! Vậy nên, với việc Đại Gia bị tàn phá, Đại Tây bị tàn sát, và Đại Bồ đang gặp nguy hiểm, hai nước còn lại đang có ý định rút lui hoàn toàn khỏi liên minh. Nếu đi tiếp, có thể đến cuối cùng quân đội Hùng Sư sẽ ổn, nhưng quân đội vừa và nhỏ của họ sẽ chết!
Nửa giờ sau, tại biên giới Hùng Sư và Đại Gia, sáu cánh quân của Đại Gia đứng sừng sững nhìn nước Hùng Sư với vẻ mặt u ám.Nhưng khi sáu sĩ quan chỉ huy nhìn thấy trong đám người chạy thoát khỏi Hùng Sư không có Bộ trưởng của mình thì trong lòng đều có dự cảm xấu. "Báo cáo chỉ huy, ngài Bộ trưởng đã chết trong trụ sở bộ quốc phòng Hùng Sư. Ông ấy bị Quark giết chết. Giết chết rồi..." Đám sĩ quan chạy tháo thân khỏi bộ quốc phòng Hùng Sư, nói với sáu người kia một cách đau khổ.
Sáu viên sĩ quan chỉ huy của quân đội Đại Gia bàng hoàng nhận tin. Họ không nói gì, sắc mặt càng thêm u ám.
Đúng lúc này, bên phía bộ quốc phòng Hùng Sư, viên sĩ quan cấp Đế của bộ quốc phòng Hùng Sư cũng đã chạy tới, ông ta chắp tay trước người Đại Gia và nói trong cay đắng: “Thưa các ông, tôi thành thực xin lỗi, nhưng khi sự việc xảy ra, chính lãnh đạo của Đại Gia là người đầu tiên rút kiếm chĩa vào Quark. Nhưng dù sao, tôi xin được giải thích cho các ông về vấn đề này. Và tôi xin bày tỏ lòng xin lỗi..." "Hừ...!" Sáu viên sĩ quan Đại Gia hừ lạnh một tiếng, mặt không chút cảm xúc nói với lãnh đạo của bộ quốc phòng Hùng Sư: “Thưa ông, nhưng hiện tại Quốc vận của chúng tôi đã tiêu tan, quân tướng chết vô số. quân đội của chúng tôi bị tổn thất nặng nề, không còn sức chiến đấu nữa. Từ hôm nay, chúng tôi sẽ rút hoàn toàn khỏi liên minh và nghỉ ngơi dưỡng sức.."
Khi sáu sĩ quan chỉ huy cấp cao của Đại Gia nói dứt lời, họ quay người rời đi không chút do dự. Khi tất cả bọn họ rời đi, biên giới giữa Đại Gia Hùng Sư đã bị đóng lại hoàn toàn. Hàng loạt vũ khí hạng nặng được vận chuyển tới hướng mục tiêu vào lãnh thổ Hùng Sư.
Uy hiếp đối thủ

Tôi đánh không được anh, và đúng là Bộ trưởng của tôi bị anh giết! Ta không làm gì được nhưng ahh cũng đừng ép tôi, một khi đã vào đường cùng tôi sẽ cho anh tắm trong bom đạn.
Từ đầu đến cuối, sáu viên sĩ quan không nói một lời nào về việc lãnh đạo của mình bị giết trong lãnh thổ của đối phương. Bởi đó là việc vô nghĩa. Không lẽ ép phía Hùng Sư giết Quark? Điều này chỉ đơn giản là không thực tế. Trong thế giới ngày nay, suy cho cùng, sức mạnh chính là sự tôn trọng. Hùng Sư sở hữu sức mạnh quân sự đứng đầu thế giới hiện nay, dù là quân đội mạnh đến mấy cũng không dám giao chiến với quân đội Hùng Sư. Vì không thể đánh bại họ.
Sau khi quân Đại Gia rút lui, ông già cấp Để của quân đội Hùng Sư nhăn mặt. Bởi ông ta thà bị những người vừa rồi tấn công cho hả giận, còn hơn chẳng nhắc gì đến việc giết chết lãnh đạo họ. Điều đó có nghĩa là gì? Có nghĩa là mối hận này đã được bên kia ghi nhớ nằm lòng. Bây giờ không trả đũa vì không đủ sức, nhưng còn sau này thì sao? Ngoài ra, quân đội Đại Gia hiện đã rút lui hoàn toàn. "Việt Nam... Tần Võ, điện Thiên Thần, Tiêu Hạo Thiên... Các người khá lắm, tính toán rất sâu xa. Không đánh mà vẫn khiến quân đội Hùng Sư chịu tổn thất lớn nhất.." Ông già cấp để của Hùng Sư, nhìn về phía Đại Gia nói thầm, sau đó quay trở lại Hùng Sư.
Hình như Quark có chuyện gì đó, phải giải quyết thật nhanh.
Trong lúc Đại Gia phong tỏa biên giới, thì Đại Bồ cách đó hàng ngàn dặm đã ban bố lệnh giới nghiêm. Trụ sở bộ quốc phòng được hàng chục ngàn binh sĩ canh phòng cẩn mật. Nhưng dù như vậy, các lãnh đạo Đại Bồ vẫn rất căng thẳng, ai nấy đều tái mặt sợ hãi, mồ hôi lạnh trên mặt không ngừng chảy xuống.
Nửa giờ trước, họ nhận được tin tức các trưởng lão mạnh nhất Việt Nam sẽ đến. Họ không hề biết rằng mục tiêu tiếp theo của Việt Nam là họ ngay sau khi Đại Tây bị tiêu diệt mà phải đến khi đối thủ đã xuất hiện bên trong lãnh thổ thì họ mới phát hiện ra. Tức là đã mười phút sau khi Đại Tây bị phá hủy.
Vào lúc này, cả Đại Bồ đều đang nơm nớp lo sợ. Bởi Việt Nam đã gây được tiếng vang lớn khi có thể tiêu diệt Đại Tây trong một thời gian ngắn, và chắc chắn sẽ tiêu diệt Đại Bồ của họ. Suy cho cùng, quân đội của họ không mạnh bằng Đại Tây.
Về phía bộ quốc phòng Đại Bồ, một điều thuận lợi là họ có nhiều thời gian chuẩn bị hơn so với quân đội Đại Tây. Vì vậy, vào lúc này, các sĩ quan cao cấp đã có mặt tại trụ sở bộ quốc phòng Đại Bồ, cùng Bộ trưởng Quốc phòng chống lại kẻ thù ngoại quốc.
Nhưng dù là như vậy, thì quân đội Đại Bồ cũng chỉ có hai sĩ quan ở tầng thứ chín cấp để, cộng thêm ba người tầng thứ tám cấp đế, và bốn người tầng thứ bảy. Lính mạnh cấp để giai đoạn đầu và giữa cũng không nhiều. Thực ra một đội ngũ như thế đã là tương đối mạnh. Nhưng họ vẫn thấp thỏm không yên, vì suy cho cùng thì nước láng giềng Đại Tây đã bị phá hủy
Hơn nữa, sau khi các trưởng lão Việt Nam nuốt chửng Quốc vận của Đại Tây, ai mà biết đối thủ mạnh đến thế nào? "Nhất định phải giữ cho được nơi Quốc vận ngưng tụ! Tuyệt đối không được để nơi đó gặp bất trắc." Lúc này, sĩ quan cấp Đế của bộ quốc phòng Đại Bồ nghiêm mặt nói. “Được!” Chủ tịch Quốc hội Đại Bồ gật đầu, sau đó vội vàng lui về phía sau, và cũng mang theo bốn sĩ quan tầng thứ bảy cấp đế. Lý do khiến bộ quốc phòng Đại Gia bị phá hủy nhanh chóng là vì nơi ngưng tụ Quốc vận bên dưới bộ quốc phòng của họ đã bị điện Thiên Thần ném bom đánh phá ngay từ đầu. Vì vậy, trong cuộc chiến sau đó, Chủ tịch Quốc hội Đại Gia và đám sĩ quan trong bộ quốc phòng không có quốc vận bảo vệ, sức chiến đấu trực tiếp suy giảm. Đại Bồ của họ không thể phạm phải những sai lầm tương tự như bên kia nữa... "Tôi mong sao chúng ta có thể đợi được quân đội Thiết Ưng và Ngân Xà đến chi viện, bằng không... Đại Bồ của chúng ta có nguy cơ diệt vong mất. Ôi.." Chủ tịch Quốc hội Đại Bồ thở dài thườn thượt, thái độ cực kỳ nghiêm túc.
Nhưng ngay sau đó, mặt ông ta biển sắc và hét lên: "Không xong rồi! Hãy bảo vệ ao quốc vận!"
Lúc này, gần như ngay sau khi Chủ tịch Quốc hội Đại Bồ hét lên, trên bầu trời phía đông, một con rồng đen hóa thân của quốc vận dài một trăm mét xuất hiện, đang lao thẳng tới tòa nhà trụ sở của bộ quốc phòng Đại Bồ với tốc độ cực nhanh. "Không xong rồi! Tần Võ, ông dám!" Người duy nhất sở hữu sức mạnh tầng thứ chín cấp để trong lãnh thổ Đại Bồ sục sôi khí thế và nhanh chóng rút ra thanh kiếm dài cản con rồng đen hóa thân của Quốc vận Việt Nam.
Nhưng hầu như không có tác dụng gì. Một tiếng nổ phát ra ngay sau đó. Sĩ quan tầng thứ chín cấp để của Đại Bồ bị con rồng đen khổng lỗ đánh văng ra xa vài ki lô mét và trơ mắt nhìn con rồng đen lao vào trụ sở bộ quốc phòng Bồ Đào Na. "Bùm.." Một tiếng nổ khác thường vang lên, và sao Quốc vận được bộ quốc phòng Đại Bồ giấu dưới lòng đất vỡ tan thành từng mảnh.
Một tiếng hét thất thanh, ảnh ảo khổng lồ của Quốc vận Đại Bồ xuất hiện trên bầu trời trụ sở bộ quốc phòng, nhưng sức mạnh đã giảm hơn một nửa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.