Đợi sau khi Tiêu Hạo Thiên rời đi, bốn người nữa xuất hiện ở lối vào biệt thự của gia đình nhà họ Đường, Long Dã Quỳ bây giờ đã là Chiến thần đỉnh phong cùng với Đường Như Ý em họ của Tiêu Hạo Thiên, Thiên Nhất và Cao Ngọc Kiều cùng là thiên vương thời kỳ sau. Bốn người bọn họ nhìn Tiêu Hạo Thiên và mười người khác đi xa, khoảnh khắc này đây trong lòng mỗi người đều tăng thêm lòng hăng hái kích động. "Tôi mong họ có thể hạnh phúc như vậy mãi mãi, đàn ông đều là anh hùng cái thế hàng đầu trên thế giới, phụ nữ cũng đều là nữ nhân hàng đầu trên thế giới, không chỉ xinh đẹp, mà tính tình và các khía cạnh khác cũng là đứng đầu thế giới. Nhất là anh họ và chị dâu..." Đường Như Ý nhìn hình bóng đã đi xa của Tiêu Hạo Thiên và Cao Ánh Vy, kìm lòng không nổi lẩm bẩm nói. Khoảnh khắc tiếp theo, khi Đường Như Ý nói xong, Long Dã Quỳ đứng bên cạnh cô ấy liền gật đầu, thập phần đồng tình nói: “Ừ, chẳng bao lâu nữa anh sẽ cùng bọn họ đấu vài trận, nhưng lần này là cuộc chiến của chiến trường biên giới, anh thừa nhận, anh thua kém bọn họ, anh thua kém biểu ca, cũng thua kém tứ đại thiên vương của điện Thiên Thần, bọn họ bất kỳ người nào cũng đều là anh hùng cái thế hàng đầu thế giới..." "Chị, anh rể... hai người họ nhất định sẽ hạnh phúc như vậy mãi mãi..." Cao Ngọc Kiều em gái của Cao Ánh Vy vào khoảnh khắc này, cũng chân thành nói. Sau đó khi cô ấy nói xong không nhịn được nhìn Thiên Nhất đang đứng bên cạnh. Thiên Nhất gật đầu nói: “Điện chủ cùng với tứ đại thiên vương, bọn họ đều là người kiệt xuất hàng đầu thế giới, bọn họ nhất định sẽ bình an vô sự, điện Thiên Thần cũng chắc chắn sẽ quyết chí tiến lên!" Thiên Nhất lúc này, cho dù đã là thiên vương thời kỳ sau rồi, nhưng anh ấy cho rằng mình vẫn còn thua kém bốn vị thiên vương của điện Thiên Thần của mấy tháng trước. Đây không chỉ là thua kém về sức mạnh chiến đấu, còn có những phương diện khác, chẳng hạn như tình cảm, Tứ đại thiên vương của điện Thiên Thần, mục tiêu của bọn họ đều là biển trời bao la vì sao, họ là những anh hùng với niềm kiêu hãnh lớn trong lồng ngực. Vào lúc này, những người này ở cổng dinh thự nhà họ Đường, cho dù là Long Dã Quỳ hay là Đường Như Ý, hay là Cao Ngọc Kiều cùng với Thiên Nhất, bọn họ đều nhìn về phía hình bóng của mười người phía trước, trong lòng đều có một cảm xúc không nói nên lời. Không cần người khác nói, bản thân bọn họ cũng có thể cảm nhận được, bọn họ cùng với mười người phía trước là người của hai thế giới. Thực ra Long Dã Quỳ và Đường Như Ý đã định rồi, hai người bọn họ, tháng sau sẽ kết hôn, bất cứ lúc nào cũng đều có thể đi lĩnh chứng, nhưng hai người họ không chủ động đi cùng đám người của Tiêu Hạo Thiên. Không phải vì bất cứ điều gì khác, chỉ là cảm thấy hai người họ không thể nào tiến vào bên trong phạm vi của Tiêu Hạo Thiên bọn họ. Ừm, Thiên Nhất và Cao Ngọc Kiều bên cạnh cũng là như vậy, Thiên Nhất là đội trưởng đội cận vệ của Tiêu Hạo Thiên, vẫn luôn bảo vệ bên cạnh gia đình nhà họ Cao, thời gian từ từ trôi qua, quan hệ giữa anh ấy và Cao Ngọc Kiều cũng trở nên có chút mập mờ. Đôi khi cũng có lén lút hẹn gì đó, dù cả hai chưa chính thức xuyên qua lớp giấy cửa sổ đó, nhưng mà cũng sớm... Hôm đó Tiêu Hạo Thiên và Cao Ánh Vi dẫn một vài người mới đến để lĩnh chứng, sau khi Dương Tú Anh và Lục có giấy đăng ký kết hôn, mọi người lại cùng nhau ở lại gia đình nhà họ Đường mấy ngày. Mấy ngày tới, mọi người đều rất bình tĩnh. Hắc Đế đã quay lại chiến trường biên giới, ngày đó Hắc Đế rời đi, Tiêu Hạo Thiên cùng Cao Ánh Vy và tứ đại thiên vương của điện Thiên Thần đã cùng nhau đi tiễn. Cho nên sau khi Hắc Đế quay lại, cho dù là mấy người đại thiên vương của điện Thiên Thần không quay về, ở chiến trường biên giới điện Thiên Thần ở đó các tướng sĩ cũng sẽ không xảy ra chuyện gì. Hắc Đế sau khi trải qua trận đại chiến này, thực lực cũng mơ hồ sắp đột phá, hơn nữa trước đây cô ta vốn cũng đã đột phá biên giới rồi. Hơn nữa phải biết rằng Hắc Đế vốn là đỉnh phong của kẻ mạnh tầng thứ bảy cấp Đế, cô ta muốn chính là có thể đột phá lần nữa, vậy thì sẽ là kẻ mạnh thân vàng tầng thứ tám cấp Đế. Tầng thứ 8 cấp Đế của Hắc Đế, sức mạnh cơ thể sẽ được thăng cấp hơn bao giờ hết. Vào thời điểm đó lại gia tặng thêm phương pháp tác chiến khủng bố, cái búa tạ bằng hợp kim khủng bố, đến lúc đó Tiêu Hạo Thiên tin rằng, cho dù Hắc Đế chỉ là giai đoạn đầu của tầng thứ tám cấp Đế, sau khi cầm chiếc búa tạ đó, cũng có thể đánh lại kẻ mạnh của đỉnh phong tầng thứ tám cấp Đế. Còn có đáng để nhắc lại đó là, khi mọi người đi tiễn Hắc Đế, người luyến tiếc Hắc Đế nhất là Thúy Hồng. Thúy Hồng đặc biệt thích cùng với Hắc Đế cao lớn ở cùng một chỗ. Vì vậy, những phụ nữ mạnh mẽ hàng đầu thế giới như Hắc Đế, nhìn Thúy Hồng kéo áo quần của cô ta bất luận thế nào cũng không cho cô ta đi, cũng là không thể không đau lòng được. Nước mắt đều rơi xuống... Những ngày này, thay đổi của Việt Nam cũng là biến chuyển từng ngày, nhận thức của người dân Việt Nam về tham gia Bộ Quốc Phòng tăng vọt hơn bao giờ hết. Hàng loạt các công ty nghiên cứu khoa học hàng đầu, cũng mọc lên như nấm mọc sau mưa trên khắp nơi ở Việt Nam. Vết thương để lại cho vùng đất Việt Nam từ trận chiến trước đã nhanh chóng được sửa chữa phục hồi trong vòng vài ngày. Bởi vì một số phần tử tri thức và những người có lý tưởng cao cả ở Việt Nam, cũng điều hiểu rõ, chiến tranh còn lâu mới kết thúc, Việt Nam quá khổ rồi, hơn nữa tích lũy văn hóa của hàng ngàn năm trước, khiến người dân Việt Nam cảm thấy, bản thân Việt Nam chính là muốn một lần nữa trở lại đỉnh cao thế giới. Vì vậy mà ở một số phương diện nước Việt Nam đã vươn lên hàng đầu thế giới, vượt qua những người khác. Nhưng mọi người dân Việt Nam đều chưa hài lòng, bởi vì bọn họ muốn tất cả toàn bộ các phương diện đều đạt được vị trí số một thế giới! Bởi vì trong lòng bọn họ, trên thế giới này chỉ có hai quốc gia, một là Việt Nam, còn lại chính là các nước khác... Thời gian trôi qua rất nhanh, nháy mắt đã qua ba ngày rồi, sau khi Hắc Đế rời đi đã qua ba ngày. Mà trong ba ngày này, những vết thương trên người của Tiêu Hạo Thiên và Tứ Đại Thiên Vương, toàn bộ cũng đều đã được chữa khỏi, dưới sự điều trị của nhà thuốc hàng đầu, tình trạng của mọi người đã được phục hồi ở mức tốt nhất. Vào ngày này, thời tiết ở Hà Nội đặc biệt tốt, ánh nắng rất ấm áp, dưới ánh mặt trời, bên trong biệt thự nhà họ Đường, Ám, Chiến, Diệt, Lục cùng với Tiêu Hạo Thiên, dừng lại ở trong một cái chòi nghỉ mát. Đứng nhìn Tiêu Hạo Thiên, Hít một hơi thật sâu và nói: “Đại ca, ngày mai tôi phải về Chiến Thần Môn rồi..." Tiêu Hạo Thiên gật đầu nói: “Ừ, ngày đó điện Chiến Thần bên đó, cậu nghĩ như thế nào? Tôi nói trước ý của tôi, ý của tôi là vị trí chiến thiên vương của điện Thiên Thần, mãi mãi là của cậu, ngay cả khi cậu quay về làm thiếu chủ của Chiến Thần Môn, trong lòng của tôi, trong lòng của tất cả tướng sĩ của điện Thiên Thần, cậu vẫn như cũ là chiến thiên vương của chúng tôi..." Trong mắt Chiến có một tia xúc động, và lưỡng lự, một lúc sau, đứng đối diện Tiêu Hạo Thiên gật đầu nói: “Ừm, đại ca, tôi mãi mãi là chiến thiên vương của điện Thiên Thần..." Tiêu Hạo Thiên gật đầu nhìn vào đôi mắt Chiến Ám đang đứng bên cạnh, tiếp tục đứng đối diện nói: “Ừ, Chiến, cậu và Ám không giống nhau, cậu ta là thái tử của tổ chức Ám Dạ, cậu ấy quay về Ám Dạ mà nói, sẽ không có ai tranh giành vị trí của cậu ấy, nhưng cậu không giống như vậy, mấy ngày trước lão Hình cũng lặng lẽ đến tìm tôi một lần, nói với tôi những chuyện của Chiến Thần Môn các cậu. Chiến, cậu có lẽ không biết, thiếu chủ của Chiến Thần Môn, không phải là chỉ có một mình cậu.” "Hửm?" Sau khi nghe xong, Chiến nhướng mày nhìn đại ca Tiêu Thiên Sách trước mặt, có chút kinh ngạc. Một lúc sau anh ấy gật đầu nói: “Ừm, đại ca, anh lại có thể biết được điều này. Đúng vậy, Chiến Thần Môn rất quái dị, lựa chọn người kế thừa Chiến Thần Môn, là một loại phương thức nuôi dưỡng sâu độc, nhưng mà cũng không nhiều, cũng chính là hai cái, nội bộ Chiến Thần Môn cũng chia làm hai phái, một phái chủ trương là chọn người thừa kế đang rèn luyện bên ngoài, ừm, chính là phái ủng hộ tôi, ví dụ chính là Lục Thất bọn họ. Mặt khác, một phái là bọn họ từ nhỏ đã gia nhập môn phái, cùng nhau tu luyện để chọn ra người kế thừa tốt nhất..." Chiến sau một lúc dừng lại, tiếp tục nói: “Đợi đến cuối cùng, hai người kế vị, sống chết chỉ có một. Đúng vậy, sống chết chỉ có một, còn sống sẽ trở thành người kế thừa Chiến Thần Môn, trở thành một vị thiếu chủ của Chiến Thần Môn!” Sau khi Chiến nói xong, lại tự chế giễu mình nói: "Ha...Chiến Thần Môn, mãi mãi không phải là một tông môn ôn hòa. Rất tàn khốc, cho nên đại ca, trước đây tôi cứ nghĩ là, tôi tự động từ bỏ quyền thừa kế Chiến Thần Môn, trực tiếp đưa cho người đó là được rồi. Tôi muốn ở lại điện Thiên Thần, tiếp tục ở cùng với anh em. Đây cùng là suy nghĩ chân thực trong lòng tôi..." Chiến nhìn Tiêu Hạo Thiên một cách nghiêm túc. Những điều anh ấy vừa nói với Tiêu Hạo Thiên đều là thật, hơn nữa lần này anh ấy quay về Chiến Thần Môn, sẽ gặp phải chuyện gì, ngay cả Đông Phương Thiên Thiên, anh ấy cũng không có nói. Chẳng qua là sợ Đông Phương Thiên Thiên lo lắng mà thôi... Tiêu Hạo Thiên nghe xong cũng gật đầu nghiêm túc nói: “Ừ, Chiến Thần Môn chỗ cậu với Phá Thiên Tông chỗ lão Hình, đều là Ấn Thế Tông môn cao cấp hơn, đều rất mạnh, các cậu những tông môn này đều là tông môn cấp đế vô cùng mạnh. Nói cách khác, bên trong những tông môn như các cậu đều có kẻ vô cùng mạnh cấp đế, thậm chí ít nhất đều tồn tại trên tầng thứ bảy cấp đế rồ..." “Đại ca...có muốn tôi từ bỏ không, tôi không phải là sợ chiến đấu cùng với một người thừa kế khác, tôi chỉ là không muốn rời xa mọi người, Thiên Thiên mấy ngày này cùng với chị dâu chung sống đặc biệt tốt. Thiên Thiên từ nhỏ đến lớn cũng không có người bạn nào, đại ca, cuộc sống này, chính là thứ tôi khao khát nhất..." Chiến khẩn thiết nói với Tiêu Hạo Thiên. Tiêu Hạo Thiên gật đầu nói: “Ừ, tôi biết, điều cậu nói tôi cũng hiểu rõ, tôi cũng tin tưởng cậu..." Tiêu Hạo Thiên nói xong, Chiến sắc mặt hoan hỷ, vội vàng nói với Tiêu Hạo Thiên: “Vậy đại ca? Ý của anh là?" "Quay về Chiến Thần Môn, trong thời gian nhanh nhất trở thành thiếu chủ của Chiến Thần Môn, sau đó đột phá cấp đế, kế thừa Chiến Thần Môn!” Tiêu Hạo Thiên bỏ tách trà xuống, nhìn sâu mà mắt Chiến, trầm giọng nói với Chiến. “Ừm...đại ca, ý của em vừa rồi là..." Chiến có chút lờ mờ. Chỉ là khi anh ấy vẫn chưa nói xong, Tiêu Hạo Thiên xua tay ngắt lời anh ấy nói: “Huynh đệ, cậu muốn nói cái gì tôi đều rất rõ. Nhưng nghe tôi nói này, quay về Chiến Thần Môn, một số thứ trên thế giới này đã là của cậu thì người khác không thể lấy đi được!" Tiêu Hạo Thiên nói, hít một hơi thật sâu, hết sức nghiêm túc nhìn Chiến nói: “Hơn nữa...hơn nữa, nếu như có một ngày tôi chết đi, vậy cậu nếu như là môn chủ của Chiến Thần Môn mà nói, còn có thể giúp đỡ các anh em giữ lại một con đường lui..." Sau khi Tiêu Hạo Thiên nói với Chiến xong, lại nhìn sang Ám đang ở bên cạnh, tiếp tục nói: “Ám, cậu muốn như nào, cậu cùng với Chiến ở vị trí của điện Thiên Thần, tôi mãi mãi luôn giữ chỗ cho các cậu, nhưng sau đại chiến này, điện Thiên Thần đã trở thành cái gai trong mắt những người ở biên giới, điện Thiên Thần đã chính thức nổi lên trên mặt nước, hơn nữa không có át chủ bài thế lực, là rất nguy hiểm, hai người các cậu ở chiến trường biên giới nhiều năm, điểm này, các cậu...có lẽ biết..." "Đại ca..." Vào lúc này, Chiến và Ám đồng thời đứng cả lên, tâm thần chấn động, nhìn Tiêu Hạo Thiên lo lắng sốt ruột... Tiêu Hạo Thiên vẫy tay với bọn họ, bảo hai người ngồi xuống. Sau đó Tiêu Hạo Thiên cầm tách trà lên, sau khi uống xong một ngụm, cười nói: “Không có việc-gì, tôi vừa rồi chỉ là nói đến trường hợp xấu nhất. Hơn nữa át chủ bài? Lộ rõ ra rồi, chỉ cần tích lũy thêm là được, có cái gì đáng lo đầu chứ..." Tiêu Hạo Thiên cúi đầu uống trà, ánh mắt lóe lên, anh đã chính thức đột phá đến trình độ đỉnh phong tầng thứ bảy cấp Hoàng, cái này... không phải đã là một át chủ bài vô cùng mạnh của điện Thiên Thần hay sao...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]