Vũ Hoàng Long vừa về đến nhà, nhìn thấy trong khu vực xung quanh sân vườn có những chậu cây ngã nghiên, thì cảm thấy kỳ lạ.
Lưu Tố Tâm đi tới, cất giọng hỏi.
"Có chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Trong lòng Vũ Hoàng Long chợt lo lắng,anh ngước mắt nhìn lên cánh cửa xổ không đóng trên lầu.Đúng lúc này anh dường như nhìn thấy một bóng đen vội vàng lướt qua.
Hơi thở anh bắt đầu dồn dập, không nói tiếng nào liền chạy thẳng vào nhà.
Phòng khách không có một ai. Anh liền đi thẳng lên lầu, đến căn phòng của mình,dùng chân đạp thật mạnh.
Cánh cửa mở ra, hình ảnh bên trong khiến anh giật mình thất kinh.Cả người như không đứng vững.
Dung Âm đang bị trói lên một chiếc ghế, miệng còn bị bịt lại bằng một miếng băng keo.Ánh mắt cô tràn đầy sợ hãi nhìn anh.
Vũ Hoàng Long không suy nghĩ liền lao thẳng vào.
"Dung Âm....!" Anh đưa tay tháo miếng băng keo trên miệng cô ra.
Khi anh còn đang định cởi trói cho cô, thì Dung Âm hốt hoảng cuốn cuồn hét lên."Hoàng Long.... Cẩn thận".
-"Ram"
"Vũ Hoàng Long! Anh xuất hiện rồi sao?"
Một giọng nói nặng nề của một người đàn ông vang lên.
Vũ Hoàng Long theo phản xạ, lập tức nghiên người qua.
Người đó cầm một chiếc gậy đang định đánh vào người của Vũ Hoàng Long,nhưng cũng may vào sự nhanh nhẹn cùng với lời cảnh báo của Dung Âm mà anh đã tránh né được một gậy.
Người đó lại tiếp tục dùng gậy đánh vào người của anh lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-nguc-tu/3720708/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.