Đêm tối tại một căn phòng trong tòa lâu đài,nơi dành riêng cho khách ở.Bên trong chính là khoảnh khắc nóng bỏng của một nam một nữ.
Lưu Ly tuy bị trúng thuốc không nặng, nhưng sự chủ động của cô vào đêm hôm nay khiến Trịnh Nhược Thiên say mê,đắm chìm hưởng thụ cảm giác thăng hoa như thế này mãi mãi.
Lần đầu tiên anh được nằm dưới, còn bị cô gái này biến anh thành một con ngựa, để cho cô mặc sức trèo lên cưỡi.Nhưng cú đẩy hông của cô khiến anh say mê,anh không nghĩ mình có thể nhìn thấy những hình ảnh mạnh bạo của cô như vậy.
“Ưhmmm… Thiên… Người em nóng quá…anh hãy yêu em nhiều hơn đi” Giọng điệu Lưu Ly giờ đây đã mất kiểm soát, cô đưa tay nắm lấy tay anh sờ soạng ngực mình.Ánh mắt khát tình nhìn anh như muốn thiêu đốt.
“A… Nhược Thiên… Cảm giác tuyệt quá…” Cô không hiểu những lời lẽ như thế này, tại sao cô có thể bật ra một cách phong tình như vậy được.
Trịnh Nhược Thiên lần này được lợi,dễ gì buông tha.Từ dạo lần anh bị cảnh sát bắt,anh đã không chạm vào thân thể của bất cứ người phụ nữ nào cả, đặc biệt là không còn cảm nhận hơi ấm nóng từ người con gái này.Nếu nói về sự khao khát,anh còn ham muốn hơn cô rất nhiều.
Khi biết cô bị trúng thuốc,anh ngoài mặt thầm trách mắng mẹ của mình rất nhiều,nhưng tận sâu bên trong chính là lời cảm ơn mà thằng con trai này dành cho bà.
Nếu bà không bày trò, thì biết bao giờ anh tu hành chín quả.Thời gian trôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-nguc-tu/3518266/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.