Ban đêm, khí trời dần se lạnh.
Vì là vào mùa thu nên lá vàng cứ liên tục rụng xuống khắp nơi khiến cả con đường đều ngập tràn bụi khô,Dung Âm sau khi chào tạm biệt Gia Tuệ cô đã đi bộ suốt quãng đường về nhà. Khi về đến trước tòa chung cư. Cô ngẩng mặt lên cao nhìn lên trên đó. Trong đầu cô lúc nãy nhớ lại chuyện buổi sáng.
Hôm nay cô đã gặp cả vợ và nhân tình của anh. Thật bất ngờ họ đều có ánh mắt chung khi đối diện với cô... Cô không hiểu là ánh mắt đó là khinh thường hay chế giễu cô. Nhưng có lẽ không chỉ có họ mà còn có rất nhiều người cũng nhìn cô như vậy.
Người vợ của anh.... Tiểu thư Cao Hà Nhi đó làm cho cô nhớ lại đứa em gái sinh đôi của mình. Hướng Vãn cũng đã từng hóng hách có phần kiêu ngạo như vậy. Nhưng cô biết em ấy chỉ tỏ ra bề ngoài thể hiện cho mọi người thấy mình mạnh mẽ, có thể sống một mình ở mọi tình huống nào. Nhưng sau lưng, em ấy lại không ngừng sợ hãi, sợ bị bỏ rơi, sợ không có ai bên cạnh.
Người hiểu em ấy chỉ có một mình cô thôi!
Cô không dám tưởng tượng khi cô đi rồi! Chuyện gì đã xảy ra với em ấy.... Tại sao em ấy lại bỏ cô ở lại đây một mình?
Cô đã thật sự hối hận, cô hối hận thật rồi!
Nếu cô không nhận tội thì mọi chuyện sẽ không ra đến nông nỗi như ngày hôm nay.
Cô sẽ không mất đi Hướng Vãn, thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-nguc-tu/2703908/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.