Một lúc sau,Dung Âm bước tới nắm lấy tay của Quản Văn ngồi lại trên giường, cô khẽ vuốt tóc em gái.
"Em có chuyện gì cứ nói.....! Muốn chị giúp gì phải không?"
Quản Văn giựt mình ngước mắt lên nhìn Dung Âm.
"Sao chị biết?"
"Nhìn vào mắt của em, chị đã đoán ra được rồi!"Dung Âm mỉm cười.
Quản Văn bật lên nụ cười khổ.Người luôn để ý đến tâm trạng của cô chỉ có một mình người chị gái này thôi.
Dung Âm trầm mặc rất lâu, một lúc sau cô ngẩng đầu nhìn Quản Văn nghiêm túc hỏi.
"Bí mật của ba là gì? Em hãy nói cho chị nghe."Trong lòng cô sốt ruột,cô không biết bí mật đó có liên quan gì đến Vũ Hoàng Long không?
Quản Văn suy nghĩ rat nhanh,sau đó cô khẽ gật đầu và hít một hơi thật là sâu .Rồi cô mới bắt đầu kể ra một câu chuyện sau khi Dung Âm được đưa vào tù.
"Chuyện này chỉ là em vô tình được chứng kiến.... Thật sự năm đó em cũng còn khá nhỏ,em cũng không hiểu chuyện của ba làm là đúng hay là sai.Nhưng bây giờ em nhớ lại….Và đã nhận ra một điều là,việc làm của ông ấy vào năm đó thật sự rất là độc ác".
"Là sao...? Đã xảy ra chuyện gì?"Dung Âm đang hoài nghi không biết bí mật mà Quản Văn đang nói có phải là chuyện cô ngồi tù thay cho Minh Vũ hay không?
Sắc mặt của Quản Văn trở nên biến sắc, bàn tay cũng run rẩy nhìn vào tấm ảnh mà cô đang cầm trên tay.Mà chính xác hơn là cô đang nhìn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-nguc-tu/2703832/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.