Chuông cửa vang lên.
Hàn Lưu Ly đang học trên lầu, liền nghe tiếng chuông nhanh chóng bước xuống dưới định mở cửa ra thì lại nhớ câu nói của Trịnh Nhược Thiên trước khi ra khỏi nhà đã nói với cô.
"Không có tôi thì đừng mở cửa cho bất kỳ một ai".
Vậy bây giờ cô có nên mở cửa hay không?
Ngẫm nghĩ một hồi, Lưu Ly liền xoay người định bỏ ngoài tai tiếng chuông cửa ấy mà trở về phòng học bài.
Nhưng cô còn chưa kịp bước đi,ngay lúc này có tiếng nói của một người con gái bên ngoài liền vang lên.
"Có ai bên trong không? Mở cửa ra đi".
Đứng bên ngoài,Sa Sa trong lòng rất nôn nóng.
Cô tưởng cửa cổng mở thì cửa bên trong cũng phải mở.Nào ngờ khi bước đến cửa chính thì hi vọng trong lòng cô đã dập tắt.
Vì vậy,Sa Sa chỉ đành bấm chuông mà thôi.
Bên trong, Hàn Lưu Ly cứ thấp thỏm, không biết phải làm sao thì đúng lúc này Dung Âm đứng trên lầu liền ra lệnh cho cô.
"Em mở cửa ra đi,xem thử ở nơi này còn có ai có thể biết được nữa!"
Gương mặt Lưu Ly trở nên khó xử nhìn Dung Âm.
Thấy Lưu Ly vẫn còn chần chừ,Dung Âm đành lên tiếng thêm một lần nữa.
"Có gì,chị sẽ là người chịu trách nhiệm".
Thật ra trong lòng Dung Âm vẫn dang ôm hi vọng người đang đứng bên ngoài chính là người đàn ông của cô .Có khi nào người đứng bên ngoài là Vũ Hoàng Long không....?
Anh đã đến đây cứu cô.
Cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-nguc-tu/2703808/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.