Đợi cho bóng hình đó đi khỏi, Vũ Hoàng Long mới xoay người lại nhìn Đường Cố Phong nói thêm.
"Đó là chuyện lúc trước.Bảy năm trước rất có thể tôi không dành tình yêu cho Dung Âm quá nhiều, nhưng ngày hôm nay tôi có thể khẳng định với ông..... Tôi cần cô ấy, tôi đã toàn tâm toàn ý yêu con gái của ông".
Đường Cố Phong nhìn anh.
"Tôi có nên tin tưởng cậu không?Hay trong lòng cậu vẫn còn đang toan tính muốn nuốt trọn Tập Đoàn Đường Thị của tôi".
Câu nói của Đường Cố Phong chỉ khiến Vũ Hoàng Long bật cười thành tiếng.
"Ông nghĩ đến bây giờ tôi còn quan tâm đến tài sản của ông sao? Tập Đoàn ông đáng giá đến cỡ nào,hay mạng sống của ông lớn biết bao nhiêu.Tôi có cần lấy chuyện hôn nhân của mình ra làm trò đùa không? Huống hồ Dung Âm bây giờ đã đi không được, tôi có cần rước một người tật nguyền về để trả thù không?"
Cả người Đường Cố Phong run lên, ánh mắt chợt tối nhìn anh.
"Cậu sẽ chăm sóc cho Dung Âm khi con bé đã không còn khả năng đi đứng được có phải không?"
Đường Cố Phong nhìn anh trong đôi mắt dường như đang có sự chờ mong, ông hi vọng Vũ Hoàng Long sẽ không làm cho ông thất vọng.Đã từ rất lâu, ông đã chắc chắn là suốt cuộc đời này,gia đình nhà họ Đường và gia đình nhà họ Vũ sẽ luôn gắn kết với nhau.
Cảnh tượng Dung Âm nhảy lầu đã cho ông thấy,con gái của ông đã không thể buông bỏ được Vũ Hoàng Long ra dược.Dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-nguc-tu/2703791/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.