Cuối cùng Vương Côn cũng phải đồng ý với điều kiện Nhạc Huy đưa ra.
Trước mắt, suy cho cùng ông ta vẫn là người làm chủ nhà họ Vương, có quyền phát ngôn tuyệt đối.
Nhìn vào giọng điệu của ông cụ thì không còn nghi ngờ gì nữa, dù mấy người Vương Hạc Niên vẫn nghĩ chưa thông thì lúc này cũng không còn gì để nói.
Vợ chồng Vương Lệ nhìn thấy tình cảnh này liền kích động vui sướng tột cùng, nếu không phải đang có nhiều người ở đây thì chắc chắn bọn họ sẽ cười phá lên vì phấn khích.
Chịu đựng tủi nhục và nghèo khổ nhiều năm như vậy, không ngờ lại nhặt được một cậu con rể có thể giúp bọn họ đổi đời, nửa đời sau như đã bước vào cánh cửa giàu sang phú quý.
Nhìn thấy Nhạc Huy vì gia đình mình mà lao tâm khổ tứ như vậy, trong lòng Trần Ngọc Đình cũng không giấu được sự cảm động, đôi mắt xinh đẹp đỏ hoe, cố gắng không để nước mắt rơi xuống.
Cô biết điều này có nghĩa là sau này ở nhà họ Vương, so với vị trí của mọi người trong gia đình thì cô chỉ xếp sau ông cụ, hoặc chỉ xếp sau vị trí tổng giám đốc.
Dù là mấy người lớn tuổi hay đám con cháu của nhà họ Vương thì cũng phải đối xử khách khí với gia đình cô, thậm chí một số quyết định hay việc lớn gì cũng phải hỏi ý kiến người nhà cô trước.
Càng quan trọng hơn là Trần Ngọc Đình không cần phải làm bình hoa kết hôn với những gia đình giàu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-ngot-ngao-thien-thien/2316631/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.