“Chúc ông sinh nhật vui vẻ”
“Hôm qua gây ra vài chuyện rắc rối, quấy rầy tiệc mừng thọ của ông, cũng không chuẩn bị được quà chúc thọ ông, hôm nay Nhạc Huy xin tạ lỗi”.
Trong sân nhỏ, mọi người thấy Nhạc Huy mang theo một hộp quà nhỏ trong suốt. Bên trong là một quả đào mừng thọ to bằng nắm tay người lớn, làm bằng vàng nguyên chất.
“A, cái này...”
Vương Côn vừa nhìn liền sửng sốt, quả đào mừng thọ này quá to rồi, hơn nữa còn là vàng nguyên chất. Dựa vào kinh nghiệm của ông ta mà nói, giá trị của quả đào mừng thọ này chắc chắn không hề rẻ!
Nghĩ đến thái độ của nhà họ Vương đối với Nhạc Huy lúc trước, Nhạc Huy không chấp nhặt còn tặng cho ông ta món quà mừng thọ quý giá đến vậy, Vương Côn cảm thấy hơi hổ thẹn.
“Nhạc Huy, cháu và Ngọc Đình về đây, đã là giữ thể diện cho nhà họ Vương rồi”.
“Món quà quý giá thế này, ông... sao ông nhận nổi?”
Một người đã trải qua bao sóng gió cuộc đời như Vương Côn, lúc này lại lúng túng như một đứa trẻ, vẻ mặt ngượng ngùng.
“Ông ngoại, đây là tấm lòng của Nhạc Huy, ông cứ nhận đi ạ”, Trần Ngọc Đình ở bên cạnh mỉm cười, nói.
Thật ra ban đầu cô không đồng ý để Nhạc Huy mua quả đào mừng thọ này bởi vì quá đắt. Giá của nó có khi còn mua được hẳn một căn biệt thự ở đất Giang Châu này.
“Ông à, Ngọc Đình nói đúng đó, đây là tấm lòng của cháu, xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-ngot-ngao-thien-thien/2316621/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.