Nhạc Huy và Trần Ngọc Đình cùng trở về nhà, không biết sắp tới phải đối mặt với điều gì.
Anh nghĩ rằng Vương Lệ đã chấp nhận mình, lần này gọi anh về, là để bảo anh vui vẻ ăn cơm đoàn viên.
Đến cửa nhà, Nhạc Huy còn dương dương tự đắc, bước đến gõ cửa nhà Trần Ngọc Đình.
Chỉ chốc lát, Vương Lệ ra mở cửa.
"Cô Vương!"
Nhạc Huy vội vàng cười, chào hỏi bà ta.
Nhưng sắc mặt Vương Lệ vẫn lạnh như băng, còn Nhạc Huy vẫn ổn. Dù sao người ta đã tiếp nhận mình, muốn sắc mặt thân thiện hơn thì cùng phải từ từ.
Nhưng Trần Ngọc Đình thì khác. Cô là con gái của Vương Lệ, sống với Vương Lệ nhiều năm, một cái nhăn mặt hay một nụ cười của Vương Lệ, cô cũng có thể nhìn ra tâm trạng mẹ mình như nào. Đột nhiên trong lòng Trần Ngọc Đình có dự cảm xấu, cô thấy bây giờ Vương Lệ vô cùng tức giận, có thể sẽ khuyên cô ly hôn với Nhạc Huy.
"Vào trong rồi nói!"
Vương Lệ hạ thấp giọng, giờ nhìn nụ cười trên mặt Nhạc Huy khiến bà ta chán ghét.
Những lời Liễu Tử Thần nói đúng là không thể tưởng tượng nổi với bà ta. Với tính cách quật cường của Trần Ngọc Đình, có lẽ sớm muộn bà ta cũng đồng ý cho hai người họ ở với nhau. Nhưng giờ Nhạc Huy lại có quá khứ như vậy, thì bà ta sẽ không đồng ý.
"Mẹ, mẹ bảo bọn con quay về, có chuyện gì không?"
Sau khi vào nhà, Trần Ngọc Đình nhẹ nhàng hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-ngot-ngao-thien-thien/2316543/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.