Trong lòng làm việc, Vu Tiểu Tuệ cười khẩy nói:
“Tôi đoán sau khi ra khỏi cửa, ông anh này nhất định sẽ thầm mắng chửi ông”.
Liễu Phong nghe xong không để ý, nói:
“Chửi thì chửi, chỉ cần không chửi trước mặt tôi thì để bọn họ chửi thế nào cũng được”.
Vừa nói, ông ta vừa cười nhạt:
“Đám người đó đúng là đồ thấp kém. Lúc trước đối tốt với bọn họ, bọn họ còn không biết cảm kích”.
“Phải coi đám người đó như con chó thì bọn họ mới biết Liễu Phong tôi không dễ động vào”.
Hai ngày trong viện, Kỳ Phi và Đoàn Thiên Hành thay phiên nhau đưa cơm cho Nhạc Huy và Trần Ngọc Đình.
Mặc dù trong bệnh viện có đồ ăn nhưng hai người bọn họ đều là bệnh nhân, đương nhiên cần ăn những thứ có dinh dưỡng.
Nếu là lúc trước, chắc chắn sẽ là Hạ Chi Dao đến đưa cơm và chăm sóc cho Nhạc Huy, nhưng bây giờ không được nữa, Nhạc Huy đã làm lành với Trần Ngọc Đình, Hạ Chi Dao muốn tới chăm sóc cho Nhạc Huy giống như trước đây cũng không phù hợp lắm.
Hạ Chi Dao biết chuyện Nhạc Huy lại nhập viện từ chỗ của Đoàn Thiên Hành, cũng nghe nói tới chuyện Nhạc Huy và Trần Ngọc Đình đã làm lành như ban đầu.
Nghe được tin tức này, Hạ Chi Dao như thể thất tình, cả ngày làm việc không có tinh thần, dáng vẻ hồn bay phách lạc. Bây giờ Nhạc Huy đã có Trần Ngọc Đình, vì để tránh hiềm nghi, cô chắc chắn không thể bám lấy Nhạc Huy như trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-ngot-ngao-thien-thien/2316526/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.