"Tiền đã chuyển hết rồi chứ?"
Sau khi tỉnh lại, Kỳ Phi hỏi Kim Võ.
Người đàn ông trung niên đó, chính là Kim Võ.
"Chuyển hết rồi!", Kim Võ gật đầu.
Kỳ Phi nghe vậy thì thò đầu ra ngoài nhìn một cái, sau đó nói:
"Ông thông báo cho bọn họ, bảo bọn họ lái xe tải đến địa điểm đã chỉ định".
"Sau đó hai chúng ta mỗi người một xe, lái đến khu ngoại ô, càng hẻo lánh càng tốt, để kéo dài thời gian”.
Kim Võ gật đầu, sau đó xuống xe, nói lại với năm người vừa phụ trách dọn dẹp mấy thùng tiền:
"Mọi người lái xe đến địa điểm được chỉ định, nhớ là đừng có tham lam động vào một đồng tiền trong đó".
"Nếu không thì chưa bàn đến chuyện cậu Nhạc không tha thứ cho các cậu, đến Kim Võ tôi cũng sẽ không bỏ qua. Sau khi chuyện thành công, các cậu sẽ nhận được thù lao. Cậu Nhạc sẽ trả các cậu không thiếu một đồng".
Năm người kia gật đầu liên tục, một người trong đó nói:
"Yên tâm đi anh Kim Võ, chuyện anh giao cho bọn em, bọn em sao dám làm bậy".
"Bọn em chắc chắn sẽ làm đúng lời anh nói".
Dặn dò xong, một trong năm người đó chạy ra đằng trước khởi động một xe tải. Bốn người còn lại thì chui vào quan tài trong thùng chứa hàng của xe.
Kim Võ đóng kĩ thùng chứa hàng hộ bọn họ, sau đó cũng lên chỗ điều khiển của một chiếc xe khác.
Kỳ Phi và ông ta, một trước một sau, lần lượt lái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-ngot-ngao-thien-thien/2316473/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.