“Tôi giữ chặt rồi, ông mà rơi xuống thì tôi không chịu trách nhiệm đâu!”
Kỳ Phi nắm chặt lấy tay phải của người kia, bây giờ ông ta đang lơ lửng bên ngoài tầng thượng, tòa nhà này cao tới tám tầng.
Điều khiến Kỳ Phi cạn lời là bây giờ người đó còn vẫn cười được.
“Cậu đồng ý một yêu cầu của tôi, thì tôi lên!”, ông nhìn Kỳ Phi nói.
Kỳ Phi trừng mắt, mắng:
“Ông bị điên à, bây giờ tôi buông tay thì ông chết rồi, ông còn dám đưa ra yêu cầu với tôi?”
“Ông có tin bây giờ tôi buông tay, cho ngã chết con chó là ông không?”
Người kia bật cười ha ha:
“Cậu buông đi, buông rồi tôi xem cậu đi đâu tìm một tay súng bắn tỉa giao cho Tiêu Vân Long!”
Kỳ Phi nghe vậy, nhất thời tức giận không có chỗ phát tiết, chỉ đành thỏa hiệp với ông ta:
“Tôi thật sự phục ông rồi, yêu cầu gì, có cái rắm gì mau thả đi!”
Người kia nói:
“Tôi muốn bái cậu làm sư phụ, cậu phải nhận tôi làm đồ đệ!”
Kỳ Phi nghe vậy, hơi khó hiểu nhìn ông ta:
“Đại ca à, tuổi này của ông cũng có thể làm bố tôi rồi, ông muốn bái tôi làm sư phụ hả?”
“Ông có thể bình thường chút không, mẹ kiếp mau lên đây, tôi sắp không giữ ông nổi nữa rồi!”
Người kia cười khẩy nói:
“Cậu không đồng ý thì buông tay đi, chết trong tay “Cái bóng” tiếng tăm lừng lẫy, tôi cũng cam tâm tình nguyện”.
“Kiếp sau chúng ta gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-ngot-ngao-thien-thien/2316469/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.