Tôn Minh Vũ đưa Trần Ngọc Đình đến cửa nhà.
Khuôn mặt Trần Ngọc Đình hơi ửng đỏ, nhìn thấy Tôn Minh Vũ đứng ở cửa không vào trong, cô ngại ngùng nói:
"Minh Vũ, vào trong ngồi lát đi".
Tôn Minh Vũ như người mất hồn, không có ý định bước vào trong. Vừa nãy ở bệnh viện khó khăn lắm anh ta mới lấy hết can đảm để tỏ tình với Trần Ngọc Đình, nhưng kết quả anh ta đã bị từ chối.
"Anh... anh không vào đâu, công ty vẫn còn vài việc cần giải quyết".
"Em nghỉ ngơi cho tốt, nhớ uống thuốc đúng giờ".
Tôn Minh Vũ cố gắng kiềm chế sự khó chịu trong lòng và nặn ra nụ cười dặn dò Trần Ngọc Đình.
Nhìn thấy dáng vẻ của Tôn Minh Vũ như vậy, trong lòng Trần Ngọc Đình cũng rất khó chịu.
Cô hơn Tôn Minh Vũ hai tuổi, thời gian gần đây cô cũng cảm nhận được tình yêu thầm kín của Tôn Minh Vũ, nhưng cô chỉ coi là Tôn Minh Vũ hứng thú nhất thời mà thôi. Dù sao cô vẫn đang mang thai, còn gia cảnh của Tôn Minh Vũ lại tốt như vậy, dù thế nào cũng sẽ không thật sự thích cô.
Với tài năng của Tôn Minh Vũ, muốn có bạn gái như thế nào mà không tìm được chứ?
Có lẽ chỉ là do còn trẻ nên nhất thời kích động.
Nhưng cô không ngờ rằng Tôn Minh Vũ lại tỏ tình với mình, điều này khiến cho Trần Ngọc Đình hơi luống cuống.
"Minh Vũ...", cô gọi Tôn Minh Vũ đang chuẩn bị rời đi, nói xin lỗi: "Minh Vũ, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-ngot-ngao-thien-thien/2316451/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.