Hạ Chi Dao một mình đẩy xe lăn, đưa Nhạc Huy về nhà.
Cô đỡ anh lên giường, nấu cơm rồi giặt quần áo cho anh, nghiễm nhiên trở thành một người giúp việc cho Nhạc Huy.
Xong xuôi, Hạ Chi Dao cũng mệt đến không thở nổi, bê cái ghế đến ngồi trước giường Nhạc Huy.
Nhìn Hạ Chi Dao mệt lử, trong lòng Nhạc Huy vừa cảm động vừa xấu hổ, anh nói:
"Vất vả cho em rồi, Dao Dao".
Hạ Chi Dao nhìn anh, chỉ lắc nhẹ đầu, mỉm cười:
"Không vất vả tí nào".
"Tháng này em sẽ đến chăm sóc anh. Em sẽ xin trưởng phòng nghỉ một tháng. Chân anh đau thế này, nếu không có người chăm sóc thì sẽ rất tệ".
"Nhưng mà...", Nhạc Huy hơi ngại ngùng: "Thế này thì phiền em quá, hay để Đoàn Thiên Hành tìm cho anh một người giúp việc là được".
Hạ Chi Dao vội nói:
"Như vậy sao được, người giúp việc làm việc vì tiền, không thể tận tâm làm việc được".
"Bây giờ anh là bệnh nhân, cần được chăm sóc chu đáo, ngày nào cũng phải uống thuốc. Để em chăm sóc anh, em là em gái anh mà, có gì phải ngại".
Thấy Hạ Chi Dao quan tâm chân thành như vậy, bao nhiêu buồn rầu trong lòng Nhạc Huy đều tan biến hết.
"Đau không?", anh hỏi.
Hạ Chi Dao ngẩn người, sau đó mới kịp phản ứng, lấy tay che phần mặt bị Tiêu Chính Hào tát, lắc đầu nói:
"Không đau".
Nhạc Huy thở dài:
"Sao mà không đau dược, em không đau còn anh thì đau lòng muốn chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-ngot-ngao-thien-thien/2316423/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.