Hai ngày sau, từ sáng sớm Trần Ngọc Đình đã bắt taxi tới cửa hàng.
Tối qua cô gọi điện cho ông chủ cửa hàng, vốn là muốn hỏi hắn đã dọn đồ của cửa hàng xong chưa, sáng nay cô định liên hệ với đội trang trí để sửa sang lại cửa hàng.
Tuy nhiên, tối hôm qua gọi mấy cuộc điện thoại đều bị tắt máy, Trần Ngọc Đình sợ ông chủ chưa dọn đồ xong, liên hệ trước với công ty trang trí sẽ không tiện, nên vội vàng bắt taxi đi xem.
Kết quả là vừa bước xuống xe, Trần Ngọc Đình đã sững sờ, nhìn thấy cửa hàng cô mua có rất nhiều người vây quanh, còn có mấy người mặc đồng phục giống như cảnh sát.
Cô lao vào đám đông thì thấy cửa hàng của mình đã bị niêm phong.
Nhất thời, Trần Ngọc Đình bất động tại chỗ, không biết làm gì. Cô vừa mua cửa hàng này hai ngày trước, còn chưa bắt đầu sửa sang gì, sao đã bị niêm phong kiểm tra thế này?
"Anh cảnh sát, mọi người có nhầm lẫn gì không?", Trần Ngọc Đình vội xông vào, kéo một người cảnh sát hỏi: "Cửa hàng... cửa hàng này là của tôi, sao mấy người lại niêm phong kiểm tra?"
Cảnh sát kia nhìn Trần Ngọc Đình, cau mày hỏi:
"Chủ cửa hàng? Cô mua cửa hàng này lúc nào?"
Trần Ngọc Đình vội giải thích:
"Tôi mua từ hai ngày trước. Tôi mua nó từ ông chủ họ Kim với giá ba trăm chín mươi nghìn tệ. Đây... đây là hợp đồng mua bán, không tin anh có thể xem"
Vừa nói, Trần Ngọc Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-ngot-ngao-thien-thien/2316347/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.