Hạ Chi Dao được đích thân Thạch Vũ Hàng dẫn đến bộ phận nhân sự, dọc đường đi cô đều cúi đầu, mắt đỏ hoe, không nói một lời nào.
Sau khi đến bộ phận nhân sự, Thạch Vũ Hàng nói với người trong bộ phận:
“Phát hết tiền thưởng của Hạ Chi Dao cho cô ấy”.
Người trong bộ phận nhân sự thấy tổng giám đốc đích thân đến, hiệu quả làm việc phải nói là cực nhanh.
Cuối cùng Hạ Chi Dao cũng không kìm được vừa khóc vừa cầu xin:
“Tổng giám đốc, anh đừng sa thải tôi, tôi nhất định sẽ cố gắng làm việc, xin anh đấy!”
Thạch Vũ Hàng sửng sốt nhìn cô và nói:
“Tôi nói muốn sa thải cô khi nào?”
Hạ Chi Dao ngừng khóc, hai giọt nước mắt còn đọng trên khóe mắt, cô ngây ngốc hỏi:
“Chẳng phải anh muốn kết toán lương của tôi…”
Dứt lời, cô lại sửng sốt, vừa rồi không để ý nhưng hình như Thạch Vũ Hàng nói là tiền thưởng chứ không phải tiền lương.
“Tiền thưởng…”
Cô chưa bao giờ được phát tiền thưởng, tất cả đều bị trưởng phòng Lý tính cho Tôn Thiến Thiến.
“Lý Mai đó đã trừ hết tiền thưởng của cô, đây vốn dĩ là tiền cô nên được hưởng, tôi kết toán hết toàn bộ tiền thưởng trước đây của cô. Sao vậy, cô vẫn không vui à?”
Thạch Vũ Hàng nhìn cô với ánh mắt quái lạ.
Hạ Chi Dao đột nhiên không kịp phản ứng, lúc đầu cô nghĩ mình sắp bị giám đốc Lý sa thải nhưng không ngờ người bị sa thải lại là trưởng phòng Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-ngot-ngao-thien-thien/2316341/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.