Nhạc Huy đưa cô gái vừa bị bắt nạt trong công ty đến một nhà hàng phương Tây.
Cô gái kia hơi luống cuống, nhưng vẫn rất lễ phép, cảm ơn Nhạc Huy:
"Cảm ơn anh đã giải vây giúp tôi".
"Vừa... vừa nãy tôi rất mất mặt..."
Thấy cô gái bị bắt nạt thành bộ dạng này, còn nghĩ đến chuyện mất mặt, Nhạc Huy bật cười:
"Có gì đâu mà mất mặt, người vô ý thức ở đâu chẳng có, có ai là chưa từng bị bắt nạt đâu".
"Cô lau nước mắt đi, ở bên ngoài tốt nhất đừng khóc, nếu không người ta sẽ nghĩ cô là người dễ bị bắt nạt".
Nhạc Huy xé một tờ giấy ăn đưa cho cô gái.
Cô gái nhận lấy tờ giấy ăn, ngượng ngùng nói:
"Để anh chê cười rồi, anh cũng là nhân viên của tập đoàn Cửu Đỉnh sao?"
"Vừa nãy tôi thấy mấy người trưởng phòng Lý có vẻ rất sợ anh, hay... hay anh là lãnh đạo?"
Vừa nói, Hạ Chi Dao vừa len lén nhìn Nhạc Huy.
Nhạc Huy cười nói: "Cô thấy tôi giống lãnh đạo sao?"
Hạ Chi Dao quan sát anh một lúc, rồi lắc đầu:
"Không giống, anh nhìn trẻ quá, cũng chẳng lớn hơn tôi mấy!"
"Trong công ty làm gì có lãnh đạo nào trẻ như anh, nhưng sao bọn họ lại sợ anh nhỉ?"
Thấy bộ dạng ngốc nghếch của Hạ Chi Dạo, Nhạc Huy bật cười, nói:
"Có thể vì tôi không đeo thẻ nhân viên, cộng thêm việc vừa nãy tôi hung hãn quá, nên bọn họ bị sợ".
Hạ Chi Dao nghe vậy cũng tin,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-ngot-ngao-thien-thien/2316337/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.