“Bố, cái tát vừa nãy của bố đánh mạnh quá rồi đấy”.
“Có phải trước nay bố chưa từng đánh con nên giờ bố muốn thử xem cảm giác đánh con là thế nào phải không?”
Lúc này trong căn biệt thự lớn nhất của nhà họ Nhạc, cả nhà Nhạc Huy quây quần bên bàn ăn, đang tận hưởng bữa tối thịnh soạn.
Nhạc Huy ngồi che một bên má bị Nhạc Thiên Hùng đánh sưng phù, tức giận nói.
Lâm Phương Như cũng rất đau lòng, nhìn Nhạc Thiên Hùng quở trách:
“Ông ra tay cũng không kiềm chế chút, có người bố nào đánh con trai như ông không?”
Nhạc Thiên Hùng nhất thời thấy hơi tủi thân, đặt bát đũa xuống và nói:
“Không phải, bản thân nó muốn tôi đánh, mọi người trách tôi gì chứ, nếu tôi không đánh mạnh một chút thì mấy người kia sẽ tin sao, chắc chắn họ sẽ cho rằng hai bố con chúng tôi đang diễn kịch”.
“Đương nhiên, mặc dù chúng ta đang diễn kịch thật, nhưng diễn kịch chắc chắn phải diễn giống thật một chút đúng không?”
Lúc này trên bàn ăn, ngoài cả gia đình Nhạc Huy ra, còn có Kỳ Vạn Sơn, Kỳ Vạn Sơn là vệ sĩ thân cận của gia chủ, còn là sư phụ của Nhạc Huy nên ông ấy ngồi ở đây dùng bữa cũng không có gì kỳ lạ.
Lúc này, cũng chỉ có sắc mặt của An Nhã mơ hồ nhìn Nhạc Thiên Hùng và Nhạc Huy, ngạc nhiên hỏi:
“Hai người... hai người lại đang diễn kịch à?”
Nhạc Thiên Hùng cười, nói:
“Đương nhiên rồi, thằng nhóc này đã vạch ra cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-ngot-ngao-thien-thien/2316298/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.