Nắp quan tài ở chính giữa nhà tang lễ được đậy hờ, thời gian đậy nắp chính thức là vào buổi tối trước hôm an táng.
Thế nên quan tài của Nhạc Thiên Hùng không được đậy kín, lúc này giọng nói đó vang lên từ trong quan tài. Giữa ban ngày ban mặt, người chết bỗng nói chuyện dọa mọi người trong nhà tang lễ suýt quỳ lạy.
“Thiên Hùng… Thiên Hùng nói chuyện! Thi thể… thi thể của ông ấy!”, có người kinh hãi hét lên.
Lúc này, mặt mày đám người Vương Sơn Hà tái mét, vội lùi về sau. Nhạc Đức cũng khiếp sợ ngây người, không dám động đậy, ông ta sợ thi thể của Nhạc Thiên Hùng sẽ bước ra kéo ông ta vào quan tài.
Nhạc Thiên Ngạo và An Nhã cũng kinh ngạc không nói nên lời, mọi người đều nghe rõ mồn một giọng nói vừa nãy của Nhạc Thiên Hùng. An Nhã chưa bao giờ tin vào ma quỷ và thần linh, cô ấy là người theo chủ nghĩa duy vật nhưng bây giờ cô ấy cũng hơi sợ hãi.
Dù sao việc người chết nói chuyện giữa ban ngày, ai mà không sợ chứ?
Nhưng chỉ có ba người không sợ, sắc mặt không hề thay đổi, thậm chí còn nở nụ cười ẩn ý là Nhạc Huy, Kỳ Vạn Sơn và Lâm Phương Như.
“Ai… ai qua đó xem đi, không phải là Thiên Hùng vẫn chưa chết chứ…”
Nhạc Chính Sơn đang chống gậy, ông ta suýt ném cây gậy đi vì sợ hãi.
Nhưng lúc này chẳng ai dám chạy đến xem, không ai có cái gan đấy cả, toàn bộ đều rụt người lùi lại phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-ngot-ngao-thien-thien/2316288/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.