Tiểu Khuê đi ra bên ngoài hồ bơi ở đây không có người khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn, Tiểu Khuê thở dài ngồi xuống chiếc ghế gần đó nhìn rồi nhìn bản thân mình trong mặt hồ, cô cảm giác mình thật thảm hại và đáng thương cô có cảm giác như bản thân đang học đòi bước vào thế giới của người giàu như lời của Duy Tân nói đôi chân đã bị trầy xướt do mang giày cao gót, trong những lúc này Tiểu Khuê rất muốn rời khỏi đây.
Bỗng nhiên có một tiếng nói vang lên.
“ Sao em lại ra đây?”
Tiểu Khuê quay lại nhìn về hướng có tiếng nói phát ra là Chí Hữu, anh nhìn Tiểu Khuê cười một cách rất hiền hòa, hôm nay trông Chí Hữu rất đẹp trai và lãng tử, Tiểu Khuê ngắm nhìn thần tượng của mình đến ngớ ngẩn Chí Hữu đến gần cô hỏi
“ Em sao vậy?”
Lúc này Tiểu Khuê mới bừng tỉnh nói.
“ À bên trong đang khiêu vũ em lại không biết khiêu vũ nên đành ra đây hóng gió.”
Chí Hữu đi đến ngồi cạnh cô bày tỏ nói.
“ Có phải em cảm thấy ngột ngạt khi ở bên trong đó có đúng không.”
Tiểu Khuê không ngờ anh ta hiểu được nỗi lòng của mình.
“ Sao anh biết.”
Chí Hữu khẽ cười nói.
“ Anh cũng chẳng thích những nơi ồn ào như thế chỉ vì bị ép buộc nên anh mới đến đây, từ nhỏ Chí Thượng luôn là trung tâm của mọi bữa tiệc, lúc nào mọi người cũng đứng xung quanh khen ngợi nó ba mẹ cũng thế họ chỉ xem anh là đồ vô dụng.”
Tiểu Khuê vội vàng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-ngot-ngao-cua-thieu-phu-nhan-nha-ho-lam/295493/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.