Mẹ của Tiểu Khuê đã dần bình phục nên đã được xuất việc quay về nhà, bà ấy biết Tiểu Khuê vẫn còn buồn vì chuyện với Chí Thượng nên cũng không đề cập đến nhiều, Tiểu Khuê luôn cố tỏ ra rằng mình là người mạnh mẽ cô có thể vượt qua được tất cả nhưng cô đã trốn trong phòng khóc mỗi khi đêm xuống.
Sáng sớm Tiểu Khuê đang mang rác đi bỏ thì bắt gặp Chí Hữu đang đứng ở gần đó Tiểu Khuê nhìn thấy Chí Hữu thì mỉm cười nhẹ nói.
“ Sau anh lại đến đây?”
Chí Hữu đi đến chỗ của Tiểu Khuê vẫn là dáng vẻ của một người lịch sự luôn dịu dàng với phái nữ.
“ Anh đã nghe về chuyện của em không ngờ lại nghiêm trọng như thế em cảm thấy như thế nào rồi?”
Tiểu Khuê thở ra một hơi rồi cùng Chí Hữu đi tảng bộ trên đường vừa đi cô vừa tâm sự.
“ Em cảm thấy bản thân cần vượt qua mọi chuyện có ra sao đi nữa thì bản thân em cũng sẽ chẳng trách anh ấy đâu vì..”
Chí Hữu đang chờ đợi để nghe Tiểu Khuê nói tiếp nhưng cô lại lãng sang vấn đề khác.
“ À anh có đang sáng tác quyển tiểu thuyết mới không em đang chờ đợi lắm đấy quyển kia em đã đọc xong rồi.”
Chí Hữu mỉm cười trả lời.
“ Khoảng thời gian này thì không anh vẫn đang tìm kiếm ý tưởng.”
Bọn họ đi đến nhà của Tiểu Khuê thì dừng lại Chí Hữu lên tiếng đề nghị.
“ Hay là chúng ta đi đâu đó hóng gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-ngot-ngao-cua-thieu-phu-nhan-nha-ho-lam/2047247/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.