Chương trước
Chương sau
Trong trụ sở công an huyện, Vương Các Đông về văn phòng của mình, Chu Quốc Sơn và Lâm Kiệt đều đang chờ anh.

Lâm Kiệt hỏi: "Anh cả, trưởng phòng Từ có phải là đồng phạm không?"

Chu Quốc Sơn nói: "Là đồng phạm thì làm sao thả cho anh ta đi được?"

Vương Các Đông lắc đầu, nói: "Bây giờ tôi vẫn chưa phán đoán được, tay này rất bình tĩnh, có khả năng đúng là anh ta không biết gì, cũng có khả năng anh ta là tên hung thủ còn lại, anh ta làm việc ở Viện Kiểm sát nhiều năm rồi, hiểu rõ về các biện pháp điều tra hình sự của chúng ta, nếu đúng là hung thủ, anh ta đã chuẩn bị rất kĩ cho cuộc nói chuyện ngày hôm nay. Hừm, nếu anh ta đúng là hung thủ, thì càng dễ giải thích tại sao ý thức chống lại việc điều tra hình sự của hung thủ lại tốt đến như vậy."

Lâm Kiệt nói: "Anh cả, thế thì làm thế nào? Nếu anh ta đúng là hung thủ, sau khi về liền lập tức thông báo cho Trần Tiến chạy trốn trước thì sao?"

Vương Các Đông cười: "Nếu anh ta dám thông báo thật, thì lại giúp được rất nhiều cho chúng ta đấy. Cậu lập tức bố trí cảnh sát mặc thường phục bám theo Từ Tăng 24/24, đồng thời cho nhân viên kỹ thuật theo dõi điện thoại di động của anh ta, còn nữa, yêu cầu công ty Đằng Tấn cung cấp toàn bộ thông tin lưu trữ về các cuộc nói chuyện trên mạng của anh ta. Đúng rồi, anh ta nói bình thường rất ít khi nói chuyện với Trần Tiến trên mạng, cũng rất ít khi gọi điện thoại, hai lần gọi điện thoại gần đây, một lần là khi nhà họ Hà mới xảy ra chuyện, Trần Tiến gọi cho anh ta, một lần là sau khi Cam Giai Ninh chết, anh ta gọi cho Trần Tiến, mấy thông tin này đều cần kiểm tra lại." Vương Các Đông lấy trong túi áo ra một chiếc hộp nhỏ, đưa cho Lâm Kiệt, "Đây là nội dung ghi âm cuộc nói chuyện vừa nãy, các cậu kiểm tra lại cẩn thận toàn bộ những điểm thông tin mà Từ Tăng nói, nếu có điểm nào không khớp với thực tế, lập tức báo ngay cho tôi."

Lâm Kiệt vừa định đi bố trí công việc, Chu Quốc Sơn gọi cậu ta lại, nói khẽ: "Vị trưởng phòng Từ này là người của Viện Kiểm sát, tất nhiên sẽ rất hiểu về các biện pháp điều tra hình sự của chúng ta, công việc bố trí cảnh sát mặc thường phục này, cảnh sát lâu năm ở huyện các cậu không nhiều, tôi sợ bố trí người trẻ đi theo dõi, không đủ trình độ, lát nữa tôi sẽ bảo cảnh sát được điều động từ bên công an thành phố bố trí bốn người làm việc này. Ngoài ra, đội trưởng Lâm, việc này các cậu phải điều tra thật kín đáo âm thầm, dặn tất cả những người tham gia điều tra phải giữ kín thông tin, không được tiết lộ ra nửa chữ. Lần này chúng ta điều tra người của Viện Kiểm sát không làm bất cứ thủ tục theo trình tự quy định nào, hơn nữa lại điều tra thông tin riêng tư của anh ta, tất cả những việc này đều không phải là biện pháp điều tra đúng thủ tục quy định."

Lâm Kiệt không hiểu: "Điều tra lại còn phải làm thủ tục gì ạ? Em chưa bao giờ nghe nói đến."

Chu Quốc Sơn đáp: "Còn phải xem đối tượng điều tra, Từ Tăng là công chức nhà nước, hơn nữa lại có cấp bậc, các cậu điều tra điện thoại di động, điều tra nội dung nói chuyện trên mạng, sử dụng những biện pháp này để điều tra anh ta, cho dù có kết quả, nếu lãnh đạo cấp trên biết được không những không biểu dương các cậu, mà còn đề phòng các cậu. Mỗi vị lãnh đạo đều có cuộc sống riêng tư cá nhân, phương diện này thuộc phạm vi cấm kỵ, không được vi phạm. Công việc này từ trước đến này chỉ có bên an ninh và kỷ luật quốc gia được làm, công an không được sử dụng những biện pháp này để điều tra nhân viên công chức, nhất định phải ghi nhớ. Hơn nữa, tôi nghe nói Từ Tăng là con rể tương lai của viện trưởng Viện Kiểm sát, sang năm là tổ chức cưới, nếu việc này cuối cùng không liên quan đến anh ta, việc chúng ta điều tra anh ta mà bị người khác biết được, sẽ rất phiền. Cho nên việc này nhất định phải vô cùng thận trọng."

Không lâu sau, Lâm Kiệt lại quay lại, nói: "Anh cả, vừa nhận được thông tin trả lời của cục Hàng không dân dụng, đúng là Trần Tiến đã về nước vào ngày mồng 8 tháng 10."

Vương Các Đông cười: "Thế thì một trăm phần trăm người trong ảnh là Trần Tiến rồi."

Chu Quốc Sơn gật đầu: "Tiếp theo sẽ là vấn đề bắt thế nào."

Lâm Kiệt nói: "Thông tin lưu trữ của cục Hàng không dân dụng cho thấy, không có thông tin Trần Tiến xuất cảnh trong thời gian sau đó, chứng tỏ anh ta vẫn đang ở trong nước."

Vương Các Đông hít một hơi thở sâu: "Giết xong Phạm Trường Căn đã hơn mười ngày rồi, nếu hắn ta đã đạt được mục đích, chắc chắn đã ra nước ngoài lâu rồi, rất có khả năng giờ này hắn ta lưu lại ở huyện ta để chuẩn bị tiếp tục giết người!"

Lâm Kiệt nói: "Nhưng gần đây những cảnh sát mặc thường phục làm nhiệm vụ bảo vệ mục tiêu có khả năng bị hại đều không phát hiện ra có đối tượng khả nghi."

Vương Các Đông nói: "Mỗi lần gây án, hắn ta đều lên kế hoạch rất kĩ lưỡng, hơn nữa lần trước khi giết Phạm Trường Căn, hắn ta nhất định cũng biết việc này ảnh hưởng rất lớn, công an điều tra rất chặt, tất sẽ tạm thời ẩn mình."

Lâm Kiệt nói: "Thế bây giờ chúng ta làm thế nào?"

Vương Các Đông suy nghĩ một lúc rồi nói: "Lập tức điều tra rõ bốn việc, một là liên hệ với công ty cung cấp dịch vụ điện thoại di động, điều tra xem Trần Tiến có dùng họ tên thật để mua sim điện thoại hay không. Hai là liên hệ với phòng quản lý nhà ở, xem hắn ta có mua một chỗ ở cố định hay không, vì lần phạm tội này, hắn ta phải làm rất nhiều việc liên quan đến hóa học, thuê nhà không an toàn. Ba là liên hệ với cơ quan quản lý ô tô, điều tra xem chiếc xe Mercedes mà Trần Tiến mua có đăng ký hay không. Bốn là kiểm tra toàn bộ các ngân hàng trong thành phố xem hắn ta có mở tài khoản không."

Chiều hôm sau, cả bốn việc đều đã điều tra rõ.

Trần Tiến không hề dùng họ tên thật để mua sim điện thoại di động.

Trong hồ sơ lưu trữ trong máy vi tính của phòng quản lý nhà ở không phát hiện thấy Trần Tiến mua bất động sản.

Cơ quan quản lý ô tô không tìm thấy thông tin về Trần Tiến.

Chỉ có thông tin về ngân hàng, Trần Tiến đã mở tài khoản ở ngân hàng Nông nghiệp, trong tài khoản có hơn hai trăm nghìn tiền mặt và mấy chục nghìn đô la, tất nhiên, số tiền này đã bị đóng băng, thông tin quan trọng hơn là ngày mồng 2 tết dương lịch, hắn ta đã rút ra hai nghìn tệ ở một máy rút tiền tự động của một ngân hàng Nông nghiệp trong huyện.

Thông tin này vô cùng quan trọng, cũng cho thấy xác suất Trần Tiến vẫn đang ở huyện Kim là vào thời điểm này là rất lớn.

Phòng quản lý nhà ở không tìm thấy thông tin về nhà ở của Trần Tiến, bây giờ vẫn chưa có cách nào biết được chỗ ở hiện tại của Trần Tiến, chỉ có thể truy bắt trên diện rộng.

Vương Các Đông lập tức ra lệnh làm thủ tục xin phê duyệt cho bắt tội phạm.

Nhân viên kỹ thuật lập tức phác họa chính diện gương mặt của Trần Tiến theo bức ảnh trên đường cao tốc, làm thành ảnh dưới dạng in ấn. Kết hợp với những thông tin về số chứng minh thư, độ tuổi, đặc điểm ngoại hình, nước da, giọng nói, ảnh chiếc xe Mercedes mang biển số giả... làm thành tài liệu truy nã. Về chiều cao của anh ta, lúc phạm tội chắc chắn anh ta đã mang giày tăng chiều cao ngầm, nhưng bình thường chắc không mang, nên vẫn ghi là một mét sáu lăm. Công việc này nhất định phải hoàn thành trong hôm nay, dán khắp các đường phố, ngõ hẻm.

Vì động cơ phạm tội và người bị giết hại trong vụ án này đều rất nhạy cảm, cho nên trong lệnh truy nã không viết rõ tên tội phạm thuộc vụ án nào. Ngoài ra, cân nhắc đến những phỏng đoán của người dân và sức ảnh hưởng, số tiền phạt chỉ ghi ba mươi nghìn. Ghi rõ người này là tội phạm đã lẩn trốn một thời gian dài, thủ đoạn tàn nhẫn, vô cung nguy hiểm, dân chúng nếu phát hiện ra, cần báo cho cảnh sát ngay lập tức.

Ngoài ra, Vương Các Đông xin với Chu Quốc Sơn báo cáo lên cấp trên, lập tức xin sự giúp đỡ của lực lượng cảnh sát vũ trang, toàn bộ các tuyến đường thông ra bên ngoài trong phạm vi huyện Kim bắt đầu bị phong tỏa từ ngày hôm nay, toàn bộ xe cộ và người đều phải tiến hành kiểm tra rồi mới cho đi. Toàn bộ nhân viên trực ở các trạm kiểm tra nhất định phải xem ảnh của Trần Tiến thật kĩ, thật nhiều lần, ghi nhớ trong đầu.

Lấy hệ thống ngân hàng mà Trần Tiến rút tiền làm trung tâm, trong phạm vi ba ki lô mét vuông, cho cảnh sát mặc thường phục, dân phòng, cảnh sát hình sự, cảnh sát đặc nhiệm liên tục đi tuần, kiểm tra 24/24, không cho hắn bất cứ cơ hội trốn thoát nào.

Ngoài ra, cân nhắc đến việc mặc dù Trần Tiến không có vũ khí mang tính bạo lực, nhưng hắn ta có khả năng mang theo chất độc hóa học trên người, gây nguy hiểm ở mức độ nhất định, một khi phát hiện ra mục tiêu, cần phải liên hệ với tổng chỉ huy của công an huyện trước, rồi mới tiến hành kế hoạch bắt giữ.

Đồng thời, lệnh truy nã lập tức được báo lên trang mạng công an, trở thành vụ án quan trọng nhất của cả tỉnh ở thời điểm hiện tại, bao gồm cả việc kiểm tra xuất nhập cảnh và liên hệ với công an ở quê của Trần Tiến, hắn ta có mọc cánh cũng không thể bay được!

Tấm lưới bủa vây khổng lồ dần được giăng ra, liệu Trần Tiến có cơ hội thoát thân không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.