Sau nhiều ngày theo dõi, cuối cùng Trần Tiến cũng nắm rõ được quy luật bảovệ an ninh ở khu đô thị Đế Cảnh Uyển, nơi Phạm Trường Căn ở.
Khuđô thị dành cho cán bộ cao cấp này có bảo vệ trực 24/24, kể cả là vàobuổi tối, mặc dù bảo vệ ở trong phòng trực, nhưng đèn ở cổng sáng rực,có một thanh rào chắn ở cổng, thêm vào đó có rất ít người ra vào khu đôthị, muốn lén lút trốn vào lúc trời tối, rủi ro rất lớn, một khi đã bịbảo vệ tóm được, toàn bộ những việc đã làm đều sẽ đổ sông đổ biển.
Nhưng dù sao đây cũng không phải là Trung Nam Hải, chỉ là một khu đô thị quan chức cấp huyện, bảo vệ có nghiêm mật đến đâu, thế nào cũng vẫn có sơhở.
Buổi sáng hôm đó Trần Tiến đã phát hiện ra sơ hở này.
Hằng ngày từ 5 giờ đến 8 giờ sáng, có một số người đưa sữa, đưa báo sẽ vàokhu đô thị, nhân viên bảo vệ không hề hỏi gì những người này. Tất cảnhững người đưa báo đều mặc đồng phục đưa thư, và có một túi đựng báomàu xanh để phía sau xe đạp điện. Còn những người đưa sữa thì phía sauxe đạp điện đều có một thùng đựng sữa của hãng sữa.
Chỉ có mộtđiểm duy nhất cần suy nghĩ đó là, ngày nào bảo vệ cũng nhìn thấy nhữngngười này ra vào, giả sử hôm nào đó có một gương mặt mới đến đưa sữa,không biết có bị để ý không?
Cần phải thử xem, giả làm người đưasữa vào trong khu đô thị để thăm dò. Nếu vào được dễ dàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-hoan-hao/2422261/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.