Nắm rõ toàn bộ giờ giấc sinh hoạt của đối tượng là tiền đề và cơ sở để ra tay giết đối tượng.
Công việc này chừng như đơn giản, nhưng thực ra lại rất phức tạp, tỉ mỉ và rất khó khăn.
Lúc đầu Trần Tiến định sử dụng cách trực tiếp bám theo, nhưng sau khi thử, anh ta thấy không khả thi.
Khi bám theo, bạn không được gần quá, cũng không được xa quá. Gần quá dễ bị phát hiện, xa quá dễ để mất mục tiêu. Nhất là khi Trần Tiến chọn thờigian gây án vào buổi tối, vào mùa đông buổi tối trên đường rất ít người, nếu bạn phát hiện ra có một người cứ đi theo bạn trong khoảng cách mộthai trăm mét, có ngốc đến mấy, bạn cũng sẽ cảm giác là có gì đó khôngổn.
Việc này không thể giống như những tình tiết thường gặp trong những bộ phim truyền hình cổ trang, khi mục tiêu cảm giác có người bámtheo ở phía sau, anh ta quay đầu lại, bạn vội nhảy vào một hàng hoa quảmua lê, thế là nấp đi được. Đêm hôm khuya khoắt, Trần Tiến tìm đâu ranhiều hàng hoa quả như thế?
Thêm vào đó, Trần Tiến rất béo, cơthể đồ sộ, không thể hành động nhanh nhẹn. Cho dù anh ta có là kiệntướng thể thao, có thể dễ dàng bám theo mục tiêu suốt chặng đường, thìbây giờ dọc đường đầy camera giám sát, nghĩ thế chỉ có tự lừa mình.
Anh ta đã nghĩ rất nhiều về việc bám theo mục tiêu, cuối cùng vẫn sử dụngbiện pháp ngốc nhất, phiền hà nhất, nhưng cũng là cách an toàn nhất - ôm cây đợi thỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-hoan-hao/2422220/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.