Một tiếng đồng hồ sau, vô cùng đúng giờ đúng lúc, tên bắt cóc gọi điện thoại đến: "Tiền chuẩn bị xong chưa?"
"Vâng… xong rồi."
"Mỗi cọc tiền một trăm nghìn tệ phải không?"
"Vâng, tiền rút từ ngân hàng ra đã thế."
"Có phải chị định dùng tiền giả không?"
Vương Lệ Cầm vội đáp: "Không, chắc chắn là tiền thật. Tôi có thể nói chuyện điện thoại với con trai tôi được không?"
"Không được, yêu cầu của chị hơi nhiều đấy, con trai chị nói nhiều, chỉ thêm phiền cho chúng tôi. Tôi hy vọng chị đừng sỉ nhục tư cách của chúng tôi thêm nữa, tôi không phải là người tốt, càng không phải là nhà từ thiện, tôi là tội phạm bắt cóc! Thôi không nói nhiều nữa, hừm, hình như người đang nói nhảm nãy giờ chính là tôi, thôi được, lần này đúng là không nhiều lời nữa, chị có tự lái xe được không?"
"À… không."
"Thế chị sẽ đi bằng gì?"
"Đi đâu?"
"Hơi xa."
Vương Các Đông vội đưa mắt ra hiệu cho Vương Lệ Cầm trả lời theo kế hoạch.
"Ba triệu tệ rất nặng, một mình tôi không mang được, em họ tôi cùng đi với tôi được không?"
"Em họ chị, tại sao kịch bản lại mọc thêm ra một người họ hàng thế? Chị không định cho cảnh sát mặc thường phục giả vờ làm em họ đấy chứ?" Tên bắt cóc cười ngặt nghẽo.
Vương Các Đông vội đưa mắt ra hiệu, Vương Lệ Cầm bình tĩnh lại đáp: "Không phải, đúng là em họ tôi mà, không tin anh có thể điều tra."
Tên bắt cóc nói vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-hoan-hao/2422196/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.