Hoàng hôn, đúng vào giờ tan tầm.
Mọi người vây kín xung quanh chỗ đó, gần nửa con phố bị cảnh sát căng dây giới nghiêm.
Từ Tăng đứng ở bên đường, anh không cần chú ý nghe ngóng, bên cạnh đã córất nhiều người đứng xem thuật lại đầu đuôi cảnh tượng diễn ra buổisáng.
Lúc đó chỉ nghe thấy một tiếng ầm rất lớn, như thể trái đất bị vỡ tung một góc, sống bằng này tuổi rồi, nhưng chưa từng nghe thấytiếng nổ lớn như vậy bao giờ, cứ như có động đất.
Khoảnh khắc ấy, tất cả xe cộ và người đi trên đường đều dừng hết lại. Cả con phố bỗngim bặt, năm sáu giây sau, tất cả mọi người đều hét ầm lên, lũ lượt chạyvề phía văn phòng tổ dân phố.
Góc phía tây tòa nhà văn phòng khuphố đã sập, khói đen cuồn cuộn bay lên, tất cả những người trong tòa nhà đều bán sống bán chết lao ra ngoài.
Có người hỏi: “Chết mấy người?”
“Nghe nói có bốn người chết ngay tại chỗ, bị nổ tung, thi thể nát bét. Cònmười mấy người nữa bị thương nặng, giờ vẫn đang cấp cứu trong bệnhviện.”
“Cái gì nổ?”
“Không rõ, chắc là bình ga.”
Một người khác phủ định: “Chắc chắn không phải, bình ga làm sao mà nổ sậpnhà được, tôi đã từng đến văn phòng bên đó của họ rồi, không có bếp, lấy đâu ra bình ga.”
“Thế là rõ rồi, chắc là đường ống gì đó thôi.”
“Không đúng, tôi nghe nói là thuốc nổ.”
“Úi giời, làm sao mà có thuốc nổ được chứ! Mà này, những ai chết thế?”
“Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-hoan-hao/2422167/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.