Đã vào giữa thu, mặt trời xuống núi sớm, mới gần 8 giờ mà trời đã tối đen như mực.
Hôm nay mẹ chồng khóc ngất đi mấy lần, giờ đã lên lầu đi ngủ.
Cam Giai Ninh cả ngày chưa có hạt cơm nào vào bụng mà cũng không thấy đói,cô cố gắng kìm nén nỗi đau, nấu cơm cho con trai, cho nó ăn, xong lại dỗ cho nó ngủ.
Sau khi con trai ngủ say, Cam Giai Ninh ngồi xuốngbên đầu giường, đưa tay vuốt ve mặt con, lòng thắt đau, cô không biếtmình còn được ngắm con trai mấy lần như thế này nữa.
Từ khi đưa ra quyết định khó khăn ấy, cô đã biết thời gian không còn nhiều nữa.
Cô ngồi một lúc lâu, mắt chợt thoáng một ánh sắc lạnh, cô đứng dậy, cầmlấy chiếc ghế đẩu, đi đến trước tủ quần áo, đứng lên loay hoay một hồimới lôi được ra một chiếc hòm trên nóc tủ.
Cô khẽ đặt chiếc hòm lên bàn, từ từ mở ra, những dụng cụ thí nghiệm bên trong chiếc hòm dần lộ ra.
Từ sau khi lấy chồng, cô không còn làm công việc nghiên cứu hóa học nữa,nhưng thuở xưa khi còn ngồi ghế nhà trường, cô từng một thời được cácbạn cùng lớp phong là “Nữ hoàng hóa học”, cô dành cho hóa học một tìnhcảm vô cùng sâu nặng.
Cho dù đã thôi việc, toàn tâm toàn ý làm một người mẹ hiền vợ đảm, cô vẫn cất giữ những dụng cụ này làm kỉ niệm.
Cô từng nghĩ rằng tất cả những dụng cụ này sẽ là vật kỉ niệm được phongkín, là ký ức về một thời thanh xuân đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-hoan-hao/2422163/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.