Chiếc xe không thắng cứ thế lao vun vút trên con đường, cô nhìn mọi thứ bên ngoài qua cửa kính xe cứ như một loạt hình ảnh đan xen nhau xuất hiện chớp nhoáng. Nếu như tên kia nói đúng, nếu cuối con đường kia là vách núi với cái vận tốc điên cuồng như bây giờ mà rơi xuống đó chắc chắn cô sẽ tan xác.
Á Kỳ lấy tay bật thật mạnh cánh cửa xe, nhưng không làm sao mở ra được ,nó bị kẹt rồi. Nhìn tình thế trước mắt.... không lẽ cô phải chết như thế này sao? Chết một cách không rõ ràng, bản thân cô còn không hiểu là ai và tại sao lại có kẻ lại cố tình ép cô tới con đường chết như vậy?. Cô chết thì ông sẽ làm sao đây? Kỳ gia cũng chỉ còn có cô và ông mà thôi, còn cuộc sống của cô và cả ... cuộc hôn nhân kia nữa, nếu cô không còn tồn tại có phải Dịch Tân sẽ coi cô là người phụ nữ đê tiện, hư hỏng tới suốt đời? KHÔNGGG!!!Cô không được phép chết, bằng mọi giá phải thoát ra khỏi chỗ này.
Một lần nữa, lại một lần nữa cô cố hết sức giật thật mạnh cửa xe ra. Xe đã chạy gần hết con đường mòn, cô qua kính xe đã nhìn thấy được mấp mé vách núi rồi. Không còn thời gian nữa rồi. Mồ hôi cô trong xe túa ra như mưa, mặt cô tái bệch đi vì dùng sức, cô mím môi cố gồng sức mà giật cửa xe ra
Một tiếng " Cách" mở rồi. Cửa xe mở rồi nhưng....chiếc xe đã lao tới vách vực rồi. Nó theo đà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-tra-thu-cua-vo-truoc-tong-giam-doc/3286060/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.